🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 26

Tác giả: Phi Thanh Súc Thì | Editor: Chan

Trò hề này cuối cùng kết thúc bằng việc vệ sĩ của Nguyên Cung cưỡng chế đưa Viên Giản Ý đi.

Tô Nặc im lặng nhìn theo, không nói nhiều với Viên Giản Ý, sợ càng nói lại càng gây ra nghi ngờ, rước thêm phiền phức cho bản thân và Lục Ngộ.

Khi bị đưa đi, ánh mắt Viên Giản Ý vẫn nhìn chằm chằm vào cậu, ánh mắt chất chứa không cam tâm và đau đớn như một tảng đá lớn đè nặng trong tim, khiến cậu bất an và hoang mang không rõ lý do.

Viên Giản Ý dường như vừa tỉnh lại đã vội chạy đến tìm cậu.

Rõ ràng ở kiếp này, giữa họ không có quá nhiều ràng buộc. Vậy tại sao ánh mắt của Viên Giản Ý lại y hệt như trong cơn ác mộng kia, ánh mắt ấy đầy cảm xúc mãnh liệt, điên cuồng và cố chấp, mang theo ý định hủy diệt tất cả?

Chẳng lẽ Viên Giản Ý cũng đã sống lại?

Suy nghĩ ấy khiến Tô Nặc rợn người, không kìm được nhíu chặt mày, mang một vẻ đầy tâm sự. Dù nghi thức kết hôn đã xong, đến tối khi ngồi trên giường cưới, cậu vẫn như hồn vía trên mây.

Lục Ngộ nhìn thấy bộ dạng đó, lại tưởng rằng Tô Nặc vì những lời của Viên Giản Ý mà dao động, đâm ra ăn không ngon ngủ không yên.

Anh thấy khó chịu trong lòng.

Cái tên Viên Giản Ý kia sớm không tỉnh, muộn không tỉnh, lại cứ phải tỉnh vào đúng ngày cưới của anh?

Đã thế còn ngồi xe lăn đến tận nhà thờ cướp hôn, hắn tưởng thế là ngầu lắm sao?

Nếu không phải vì Viên Giản Ý là omega, lại còn ngồi xe lăn, anh thật sự muốn lật ngược cái xe đó, đè hắn xuống đất mà đánh một trận cho bõ ghét.

Anh đã sớm ngứa mắt với thằng đó rồi.

Trước đây nhìn hắn lúc nào cũng cười toe toét, lại cảm thấy kiểu người hay cười thế thường là kẻ giả tạo, tâm cơ sâu, rõ ràng không phải người tốt.

Tắm xong, Lục Ngộ vẫn còn bực, đưa tay vò tóc vài cái, để lòa xòa trước trán, khoác mỗi khăn tắm đi ra, nửa thân trên để trần, làn hơi ấm còn vương từ phòng tắm khiến người anh như phủ một tầng sương mỏng, mơ hồ mà gợi cảm.

Tô Nặc nghe thấy tiếng động, vô thức ngẩng đầu nhìn về phía cửa. Đèn trong phòng hôm nay do Ince chỉnh thành ánh sáng ám muội, tối và mờ ảo, nhưng khung cảnh nơi cửa lại lọt vào tầm mắt rất rõ ràng.

Đôi vai sắc nét của alpha di chuyển theo từng bước chân như đồi núi nhấp nhô, lồng ngực rắn chắc còn dính hơi nước, từng giọt nhỏ tụ lại rồi chảy dọc theo cơ bụng chữ V vào trong khăn tắm.

Khăn tắm buông lơi hờ hững khiến người ta không khỏi lo lắng, chỉ cần bước dài một chút, chắc chắn sẽ rơi xuống…

Làn da nhuốm dấu vết rèn luyện lâu năm, trông vừa khỏe mạnh…vừa quyến rũ.

Tô Nặc không ngờ vừa ngẩng đầu đã đập vào cảnh tượng như thế, bị cú sốc thị giác làm mặt đỏ bừng, vội vàng cúi đầu xuống.

Khóe mắt vẫn lén liếc thấy người kia mang dép lê, từ từ đi tới gần.

Lục Ngộ sao lại mặc ít vậy mà ra ngoài?

Alpha đều vô tư thế này sao?

“Không tắm à? Còn ngẩn ra đó làm gì?”

Tô Nặc đỏ bừng mặt, mắt tránh đi: “Ừm, em đi tắm ngay…” Cậu không dám nhìn anh, vừa đứng lên đã bị Lục Ngộ chặn lại, một bàn tay to áp vào má cậu, đầu ngón tay thô ráp ấm nóng, nhẹ nhàng gẩy qua tóc mai. Trái tim cậu lập tức loạn nhịp, đập thình thịch như muốn nhảy khỏi lồng ngực.

Đang suy nghĩ linh tinh thì Lục Ngộ đưa ra thứ vừa gỡ từ mặt cậu xuống.

“Là nhũ kim dính từ lễ cưới.”

“Ồ….”

Nhận ra đối phương không phải muốn chạm mặt mình, mà chỉ đơn giản giúp lấy thứ dính trên mặt, Tô Nặc càng thêm xấu hổ, cuống cuồng chạy ra khỏi phòng ngủ.

Sau lưng, giọng Lục Ngộ thong thả vang lên: “Phòng tắm ở hướng kia kìa.”

Tô Nặc: “……”

Phòng tắm vẫn còn lưu lại hơi nước và pheromone của Lục Ngộ. Tuy cậu không ngửi thấy, nhưng cảm giác như khắp nơi đều tràn ngập khí tức của anh. Cảm giác như vừa vào phòng tắm là bị anh ôm chặt, khiến cậu đầu óc choáng váng, tắm xong mà như lạc vào cõi mộng.

Lục Ngộ nhớ lại bóng lưng hoảng loạn của Tô Nặc, tâm trạng cuối cùng cũng khá hơn. Trong phòng có một chiếc gương, phản chiếu rõ dáng vẻ anh lúc này, khiến anh không nhịn được tự ngắm mình vài cái.

Cái vai này, cái eo này.

Chậc chậc, ai nhìn mà không mê?

Bảo đảm để người ta nhìn một lần là quên ngay bạn trai cũ.

**

Tối hôm đó, hai người vẫn ngủ riêng như lệ thường.

Lục Ngộ trằn trọc trên giường, không sao ngủ được, liền bật quang não lên lướt tin cho đỡ chán.

Trên tinh võng, gần như toàn bộ top hot search đều bị hôn lễ của anh và Tô Nặc chiếm lĩnh. Dù lễ cưới không công khai, vậy mà vẫn bị một đài truyền hình lén livestream.

Cảnh Viên Giản Ý đến cướp hôn cũng bị phát sóng, gây chấn động mạnh trên mạng.

Anh mở một đoạn video quay lén, chính là cảnh Viên Giản Ý đưa hoa mộc lan cho Tô Nặc. Lục Ngộ mặt lạnh xem xong, lại mặt lạnh nhấn vào khu bình luận.

[Tôi cứ tưởng chuyện alpha cấp 3S nào cũng thích Tô Nặc là tin giả do cậu ấy thuê người tung ra, ai ngờ là thật! Viên Giản Ý cũng thích Tô Nặc, còn đến tận nơi cướp hôn!]

[Ý thiếu gia trông thật đáng thương, bị từ chối mà như vỡ vụn ra, hu hu tôi nhập vai mất rồi, đau lòng quá…]

[Tôi thì nhập vai vào Phó tướng Lục, mọi người không thấy Lục Ngộ và beta mới xứng đôi à? Viên Giản Ý tuy là omega nhưng cao quá, đứng cạnh Tô Nặc chẳng hợp chút nào.]

[Tôi cũng thấy Phó tướng Lục hợp với beta hơn, đúng là trời sinh một cặp.]

Thấy những bình luận phía sau, sắc mặt Lục Ngộ dịu đi đôi chút, lật người nằm nghiêng. 

Vẫn có nhiều người có mắt nhìn đấy chứ.

Anh hơn hẳn Viên Giản Ý, không chỉ đẹp trai cao ráo, tên kia vừa bệnh tật vừa tiều tụy, chẳng hợp với Tô Nặc chút nào.

Tắt trình duyệt, anh gọi cho Lục Hạnh.

Lục Hạnh hiện đang tác chiến ở chiến khu phía Tây. Trước đó từng nói sẽ tranh thủ về dự lễ cưới, nhưng vì căn cứ có nội gián gây nổ lớn, nên buộc phải ở lại xử lý.

Giờ đã ba giờ sáng, Lục Hạnh vẫn chưa ngủ.

Chuông reo hai tiếng đã được nhận.

Lục Ngộ đi thẳng vào vấn đề: “Chuyện đài Tinh Không livestream lễ cưới là do anh cho phép phải không?” Việc bảo an trong lễ cưới do thuộc hạ của Lục Hạnh phụ trách. Với tính cách của anh ấy, nếu không làm ngơ thì tuyệt đối không thể để đài truyền hình lén quay được.

Lục Hạnh không phủ nhận: “Ừ.”

“Tại sao?”

Lục Hạnh: “Gần đây nhà họ Lục dính nhiều tin tiêu cực, cần một tin tức tốt để cải thiện hình ảnh.”

Cuộc hôn nhân giữa Tô Nặc và Lục Ngộ, chính là mô-típ hoàng tử và lọ lem. Dù thời đại nào, tình yêu như vậy luôn dễ được công chúng đón nhận, cảm thấy thân thiện, gần gũi.

Lục Ngộ nghiến răng: “Thế sao anh không quay anh với Mực Ngư đi? Hai người mà lên show hẹn hò, hiệu ứng còn tốt hơn.”

“Gợi ý hay đấy. Đợi đánh xong trận này, anh sẽ cân nhắc.”

Lục Ngộ: “……”

“Anh, Tô Nặc không phải người có thể tùy tiện lợi dụng đâu.”

Lục Hạnh hình như đang gõ bàn phím, nghe vậy dừng tay, giọng hờ hững: “Em rất để tâm đến cậu ta?”

“Em đều như vậy với mọi người.”

Lục Hạnh cười khẩy, rõ ràng không tin.

Lục Ngộ đành nói thêm: “Em chỉ mong nhà họ Lục đừng tham lam quá đáng, cứ như ma cà rồng, tận dụng đến cạn kiệt giá trị của người khác.”

Lục Hạnh: “Nếu anh nói Tô Nặc cũng biết vụ livestream thì sao?”

Lục Ngộ: “……” Thôi rồi, mọi người đều biết, chỉ mình anh ngu ngơ chẳng biết gì.

Anh tức tối cúp máy, mặt đen như đít nồi.

Lúc này, bên ngoài văng vẳng tiếng xả nước và bước chân nhẹ nhàng.

Hóa ra Tô Nặc phòng bên cũng chưa ngủ…

Lục Ngộ mở quang não, xem giờ, đã 3:30 sáng.

Tô Nặc vẫn chưa ngủ?

Cũng mất ngủ giống mình? Vì chuyện kết hôn? Hay vì Viên Giản Ý?

Một loạt nghi vấn trỗi dậy, Lục Ngộ nhíu mày, cầm quang não, ngập ngừng giây lát rồi dùng tài khoản phụ nhắn tin cho Tô Nặc.

Phía bên kia, Tô Nặc vừa nằm xuống liền nhận được một tin nhắn.

Người gửi là người đã lâu không liên lạc — Chiêm Đình.

[Thấy tin rồi, cậu kết hôn với Lục Ngộ thật à? Cảm giác thế nào?]

Tô Nặc hơi khó hiểu, nhìn tin nhắn mấy giây. Chiêm Đình này bị sao vậy? Giữa đêm không ngủ lại nhắn hỏi cảm giác kết hôn thế nào?

Nghĩ tới thái độ kỳ lạ mà Chiêm Đình luôn dành cho Lục Ngộ, cùng với lời đồn trên mạng rằng tuyến thể của Lục Ngộ bị tổn thương, không làm chuyện ấy được, Tô Nặc đoán Chiêm Đình đang thử dò xét.

Chắc là muốn cười nhạo Lục Ngộ.

Cậu có thể bị cười nhạo, nhưng không thể để Lục Ngộ mất mặt.

Thế nên, cậu hít sâu một hơi, gõ lại: 

[À~ kết hôn cảm giác rất tuyệt, chỉ là hơi mỏi eo. Aiz, may mà trước đây tôi vẫn rèn luyện đều đặn, thể lực ổn, chứ không thì đúng là chịu không nổi.]

Bên kia trả lời một dãy chấm lửng tuyệt đối:

[…………]

Tô Nặc thấy chuỗi dấu chấm ấy, tưởng lời mình nói chưa đủ thật, không đủ tin, nên quyết định cầu cứu AI giúp đỡ.

Cậu nêu hai yêu cầu:

Bắt chước giọng điệu cặp đôi đang yêu ngọt ngào.

Ngôn từ sinh động gợi cảm nhưng không dung tục.

AI rất nhanh gửi về một đoạn văn:

[Đêm nay, vai alpha rộng như núi, eo alpha mạnh như động cơ vĩnh cửu, pheromone của alpha như độc dược khiến người ta say mê. Có lúc tôi như mây trên trời, lâng lâng bay lên tận mây xanh, có lúc lại như vực sâu trống rỗng, khẽ khàng r*n r*, khát khao cuồng phong lấp đầy. Cảm giác ấy, thật tuyệt vời, thật khó quên.]

Tô Nặc cau mày, gửi luôn đoạn đó đi.

Dù hơi khó hiểu nhưng AI có kiến thức rộng, nó nói vật thì chắc không sai.

Gửi xong, Tô Nặc lại bổ sung:

[Không nói nữa, alpha khai bao đúng là khó hầu, suốt cả đêm gần như tôi không ngủ được.]

…….

Phía bên kia bức tường, Lục Ngộ nhìn tin nhắn, mặt đỏ bừng.

Mình lợi hại thế sao?

Vai như núi, eo như máy, pheromone như độc dược…

Còn lâng lâng bay, r*n r* cầu mưa…

Càng đọc, miệng anh càng khô, yết hầu lăn lên xuống, một luồng nhiệt bốc lên bụng dưới, không cách nào dập tắt.

Ban đầu chỉ định trò chuyện dò thử thái độ của Tô Nặc, không ngờ cậu lại vì giữ thể diện cho anh mà diễn xuất đến mức ấy.

Giờ thì hay rồi, tâm hồn rối loạn, mất ngủ cả đêm.

**

Sáng hôm sau, Lục Ngộ lồm cồm bò dậy với hai quầng mắt đen sì, chân nhũn như bún, suýt nữa ngã lăn ra sàn.

Hai đêm liền không ngủ, giờ thì đúng là lâng lâng, r*n r*, y chang lời mô tả của Tô Nặc.

Quang não lại nhận được tin nhắn từ Tô Nặc.

Xem thời gian thì vừa mới gửi sáng nay.

[Chiêm Đình, Hydra cái gì cũng giúp được đúng không? Có thể mua giúp tôi mấy thứ này không? Cảm ơn.]

Lục Ngộ mở danh sách ra, lướt mắt một cái rồi vội vàng đóng lại.

NO.1: Đồ dùng vợ chồng XX thần khí

NO.2: Sản phẩm tăng cường người lớn XXX

NO.3: Gel chuyên dụng AXB xxx

Hết chương 26

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.