Chương 32 Tác giả: Phi Thanh Súc Thì | Editor: Chan Trong phi thuyền. Viên Giản Ý cởi bộ đồ tác chiến màu đen, để lộ áo sơ mi trắng bên trong. Ở vùng bụng dưới bên trái, máu nhuộm thành một mảng đỏ thẫm, vết thương do trúng đạn vẫn không ngừng chảy máu. Sắc mặt hắn trắng bệch, lồng ngực phập phồng nhẹ, rõ ràng đang gắng chịu đựng cơn đau dữ dội. Anh ta tự lấy đạn ra, tiêm thuốc cầm máu, rồi lại bảo quân y đi chăm sóc người khác trước. Trước khi đi, quân y đưa gạc và thuốc cho Tô Nặc, nhờ cậu giúp xử lý vết thương. Viên Giản Ý ngẩng lên, môi nhếch một nụ cười nhợt nhạt, có chút chua xót: “Nặc Nặc, tôi biết em không muốn chạm vào tôi. Không sao, tôi tự làm được.” Tay anh ta run run cầm giấy lau vết máu, nhưng càng lau càng loang, mồ hôi lạnh túa ra hai bên thái dương vì đau đớn. Tô Nặc thấy vậy đành không thể làm ngơ, dù sao Viên Giản Ý bị thương cũng là vì cứu mình. Nếu cậu cứ thờ ơ, thì chẳng khác gì vong ân bội nghĩa. Khi bôi thuốc, có lẽ vì đau quá, Viên Giản Ý vô thức siết chặt vai cậu. Tô Nặc định gạt tay ra, nhưng ngẩng đầu lại thấy ánh mắt đỏ hoe và hàng mày nhíu chặt vì đau đớn, đành nuốt lại lời. Cậu cúi xuống quấn băng quanh eo anh ta, má cọ nhẹ lên lồng ngực anh ta, ánh mắt không tránh được liếc sang cơ bụng săn chắc. Thầm nghĩ, Viên Giản Ý mới tỉnh chưa tới một tháng, mà luyện được cơ bụng rồi à? Chắc là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/alpha-dinh-cap-lai-venh-moi-roi/2851963/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.