Chương 03 Tác giả: Phi Thanh Súc Thì | Editor: Chan Lục Ngộ ngẩng đầu lên: “Ơi?” Tô Nặc nhìn chằm chằm vào người trước mặt, không nhúc nhích, nhưng tim thì đập thình thịch. Những lời định nói ra đã lên đến cổ họng, vậy mà lại nuốt ngược trở về. Cậu rất muốn hỏi anh, có phải là Lục Ngộ của kiếp trước không. Nhưng chợt nghĩ lại, nếu không phải thì Lục Ngộ của kiếp này nghe thấy sẽ lại ghen bóng ghen gió, rồi làm ầm lên không vui. Hiện tại hai người đang trong tuần trăng mật, Tô Nặc không muốn tỏ ra “không biết điều”. Tô Nặc mấp máy môi: “Cảm ơn.” Lục Ngộ sững người một chút, rồi phản ứng lại, đứng dậy, xoa đầu Tô Nặc. Không hiểu sao, khoảnh khắc ấy cơ thể Tô Nặc bỗng có một phản ứng bản năng, tim như vượt qua không gian và thời gian, khi chạm vào Lục Ngộ thì sinh ra một loại cộng hưởng kỳ lạ, những vệt nước mắt mơ hồ không kìm được mà dâng lên nơi đáy mắt. Cậu bỗng nhiên muốn khóc. Cảm giác chua xót ấy từng đợt từng đợt tràn ngập khắp cơ thể. Cậu sợ Lục Ngộ phát hiện, đành xoay ghế, đổi hướng, quay lưng về phía Lục Ngộ, giả vờ gọi liên lạc với Thẩm Miểu. Bên phía Thẩm Miểu, rõ ràng nhìn thấy biểu cảm của Tô Nặc thay đổi, còn tưởng rằng Tô Nặc bị ủy khuất, vội vàng hỏi han. Tô Nặc hơi lơ đãng, trả lời Thẩm Miểu qua loa, nhưng khóe mắt vẫn chú ý đến Lục Ngộ. Lục Ngộ dường như thấy cậu đang gọi điện thoại, rất biết điều mà đi ra boong tàu ngắm sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/alpha-dinh-cap-lai-venh-moi-roi/2851997/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.