Vừa trở lại phòng ngủ ở tầng ba, Ôn Mộ căng thẳng đến mức cổ họng khô khốc. Cậu cứ có cảm giác, từ hôm nay trở đi giữa mình và Bùi Thư Thần đã có một sự thay đổi rất vi diệu nào đó. Một lát nữa còn phải ngủ cùng phòng, có thể sẽ... sẽ...
Đang loạn nghĩ trong đầu về đủ thứ có thể xảy ra thì thấy Bùi Thư Thần cầm áo ngủ và đồ dùng cá nhân đi thẳng ra cửa. Ôn Mộ theo bản năng bật thốt:
"Bùi tổng, anh đi đâu vậy?"
Bùi Thư Thần bước chân khựng lại, nhưng vẫn không quay đầu, chỉ nhàn nhạt nói:
"Bây giờ... chúng ta không tiện ngủ cùng phòng. Tôi xuống phòng khách."
"..." Ôn Mộ cảm giác như bị ai đó đấm thẳng vào ngực, sững người đến không thốt nên lời. Mãi đến lúc hoàn hồn cậu mới luống cuống mở miệng:
"Bùi tổng, hay là... anh ngủ ở đây đi, em xuống phòng khách ngủ."
"Không cần." Bùi Thư Thần nói xong liền đi thẳng, vẫn không ngoảnh đầu lại.
Ôn Mộ chưa kịp suy nghĩ gì thêm, đã theo phản xạ chạy theo xuống lầu. Bùi Thư Thần đi rất nhanh, không có ý định đợi cậu.
Hắn rẽ vào căn phòng khách ban đầu Ôn Mộ từng ở khi mới chuyển tới. Dù sau đó Ôn Mộ đã chuyển vào phòng ngủ chính, nhưng căn phòng này vẫn được giữ nguyên, bên trong còn lại không ít đồ đạc của cậu. Có đôi khi Bùi Thư Thần phải tăng ca, không muốn làm phiền giấc ngủ của Ôn Mộ, hắn sẽ qua đây ngồi làm việc hoặc nghỉ ngơi.
Thậm chí, trong khoảng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/alpha-manh-me-bong-nhien-dot-phat-hoi-chung-hoa-cun/2717214/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.