Thịnh Đông Đình biết rõ không thể trông mong gì vào bộ não của Tư Kỳ, bèn nhướn mày nhìn Trần Trạc Thanh: “Thật sự muốn đánh à?”
“Chậc, sao cậu nhỏ mọn thế, nói có một câu mà đã không chịu được rồi.”
Trần Trạc Thanh: “Nói như thể anh chẳng có bí mật gì vậy.”
Thịnh Đông Đình thản nhiên đáp: “Tôi thì có gì mà phải giấu.”
“Ồ? Anh chắc chứ?” Trần Trạc Thanh đột nhiên buông tay, không còn ý định dùng bạo lực để giải quyết vấn đề nữa, vì phát hiện ra một cách thú vị hơn để trị Thịnh Đông Đình.
Anh quay sang nhìn Tư Kỳ, chậm rãi nói: “Cô có biết mấy năm anh ta ở Mỹ…”
Nghe đến đây, Thịnh Đông Đình lập tức căng thẳng: “Trần Trạc Thanh, cẩn thận lời nói đấy.”
Trần Trạc Thanh: “Có một cô gái tên Linda, theo đuổi anh ta suốt một thời gian dài.”
“Thế hả?” Giọng Tư Kỳ lạnh đi mấy phần, khóe môi nhếch lên đầy ẩn ý: “Anh Thịnh quả là có duyên với phái nữ.”
Thịnh Đông Đình: “Nghe anh giải thích đã!”
Tư Kỳ: “Không nghe.”
Thịnh Đông Đình: “Chuyện không như em nghĩ đâu.”
Tư Kỳ: “Vậy em nghĩ thế nào?”
Thịnh Đông Đình: “…”
Sao cuộc đối thoại này lại giống mấy câu thoại anh từng diễn trong phim thế này?
Thấy anh im bặt, Tư Kỳ càng giận hơn: “Không phải muốn giải thích sao? Sao không nói gì đi?”
Thịnh Đông Đình: “Chuyện này nói ra thì dài lắm.”
Tư Kỳ: “Vậy thì nói ngắn gọn.”
Thịnh Đông Đình: “Không thể giải thích rõ trong một hai câu được.”
Tư Kỳ: “Ha.”
Thịnh Đông Đình: “…”
Câu thoại này rốt cuộc là ai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/am-vang-ky-uc-nguyet-tam-tinh/2068934/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.