Ta không dám tin, nếu là như vậy, chẳng phải là nói Tiêu Nhung kỳ thật không phải là người của Nhị hoàng tử sao?
Sao có thể như vậy được, chẳng phải hắn và nhạc phụ của hắn là cùng một phe sao?
Ta hoàn toàn mơ hồ, mọi chuyện hoàn toàn khác với kiếp trước.
Tối hôm đó ta mơ một giấc mơ, trong mơ ta lại trở về kiếp trước, bị liệt nửa người nằm trên giường, trong phòng lúc nào cũng chỉ có một mình ta, nhưng lại luôn cảm thấy có người ở ngoài cửa sổ, ta hỏi ai ở ngoài đó, nhưng vĩnh viễn không có ai trả lời ta.
Ta giật mình tỉnh giấc, lần này lại nhìn thấy một bóng người ở ngoài cửa sổ.
"Ai? Ai ở ngoài đó!" Ta hỏi.
"Tỷ tỷ, là ta." Tiêu Nhung ghé vào cửa sổ gọi ta, ta đẩy cửa sổ ra, kinh ngạc nhìn hắn, "Sao ngươi lại đến đây, có chuyện gì sao?"
Hắn gầy đi rất nhiều, bộ y phục cẩm tú quý giá mặc trên người hắn trông có vẻ rộng thùng thình, không vừa người.
"Tỷ tỷ," Hắn đỏ mắt, giọng nói nghẹn ngào giống hệt như lúc hắn rời xa ta hai năm trước, "Có thể cho ta vào trong không, ta có chuyện muốn nói với tỷ."
Ta pha trà cho hắn, hắn nhìn chén trà, có chút bất ngờ.
"Tỷ tỷ, ta muốn uống hồng trà."
"Trong nhà không có, vốn dĩ ta không thích uống hồng trà, sau khi ngươi đi ta cũng không mua nữa."
Hắn từ nhỏ đã không thích uống trà xanh, chỉ uống hồng trà, nếu trong nhà không có hồng trà, hắn liền chỉ uống nước trắng.
Thói quen của hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/an-tinh-tu/207958/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.