Nhân lúc diễn viên đã bắt được cảm xúc, đạo diễn Chu lập tức cho điều chỉnh lại ánh sáng và quay lại cảnh vừa rồi.
Lần này chỉ cần quay bổ sung một số cảnh diễn bằng ánh mắt, hai người sau khi được Ôn Thời "chỉ đạo" thì tiến độ rất nhanh đã quay xong.
Đạo diễn Chu nhìn chăm chú vào màn hình hiển thị, rõ ràng là rất hài lòng. Ông không kìm được mà quay sang Ôn Thời nói: "Tiểu Ôn, tôi thấy cô diễn xuất rất có khí chất, không ngờ chỉ đạo diễn viên cũng rất có tài đấy. Mấy ngày tới cô cứ theo tôi, làm trợ lý đạo diễn cho tôi nhé."
"Như vậy không hợp lý lắm đâu." Khóe mắt Ôn Thời giật giật, sao cô lại bị bắt làm chân chạy việc rồi thế này.
Đạo diễn Chu quyết định ngay: "Cứ quyết định thế nhé!" Sau đó ông nói thêm: "Nghe nói cô còn đầu tư thêm một khoản nữa, cũng rất coi trọng bộ phim này của chúng ta, bỏ thêm chút công sức cũng là việc nên làm mà."
Ôn Thời biết làm sao đây, chỉ có thể gật đầu: "Thế làm trợ lý đạo diễn thì tiền lương..."
"Lương lậu gì chứ, cô là nhà đầu tư mà còn đòi tôi trả lương à." Đạo diễn Chu nói xong thì đứng dậy, quay ra gọi lớn với hai diễn viên trong trường quay: "Diễn tốt lắm, cứ diễn như thế nhé..."
Ôn Thời khẽ hừ một tiếng, đừng tưởng cô không nhận ra đạo diễn Chu cố ý chuyển chủ đề.
...
Thời gian đã trôi qua, trời cũng không còn sớm. Tống Dĩnh ở khách sạn không thấy Ôn Thời quay lại, bèn tự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-de-biet-doc-tam-lam-sao-lai-phat-cuong-vi-toi/2737828/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.