Từ chương này xưng hô của Ấp ca với Bình Hoa sẽ là anh-em nha. Tuy vẫn muốn để tôi-em nhưng đôi lúc lại thấy hơi lạnh lùng. Tiểu Thời cũng đã hoàn toàn thoát ra khỏi quỹ mệnh kịch bản gốc và cũng dần quan tâm đến Ấp ca hơn nên để anh-em cho tình củm nhé!
—
Trong phòng, Ôn Thời co mình trên ghế sofa, uống một ngụm nước ấm cầm trong tay cuối cùng cảm thấy tim mình đã trở lại đúng chỗ.
Giang Trì Ấp nhìn cô như vậy, vừa buồn cười vừa bực mình: "Anh thật sự không có ý định dọa em, ai mà ngờ gan em lại nhỏ thế."
"Lỗi của em sao?" Ôn Thời trừng mắt nhìn anh: "Anh chưa từng xem phim kinh dị à? Người đi trên hành lang khách sạn, cánh cửa bất ngờ mở ra, một bàn tay ma quái thò ra, kéo người vào phòng ấy?"
"Là do trí tưởng tượng của em quá phong phú." Giang Trì Ấp có chút bất lực, cúi đầu lấy một viên đường bỏ vào cốc của cô: "Uống chút đồ ngọt đi."
"Còn nữa, gan nhỏ như vậy thì sau này đừng xem phim kinh dị nữa!"
Ôn Thời xấu hổ mà nổi giận: "Em đã nói rồi, không phải do em gan nhỏ, chỉ là em ghét những thứ làm người khác giật mình thôi!"
"Được, được, là anh sai rồi. Ôn lão sư gan dạ lắm, là anh đáng chết, không nên dọa Ôn lão sư." Thấy cô tức giận, Giang Trì Ấp vội vàng chiều theo.
Ôn Thời hừ một tiếng, cúi đầu uống một ngụm nước đường, rồi hỏi: "Sao anh biết em đang đứng ngoài cửa?"
"Nghe thấy động tĩnh." Giang Trì Ấp bịa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-de-biet-doc-tam-lam-sao-lai-phat-cuong-vi-toi/2737895/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.