Nghe Giang Trì Ấp nói mình cũng sống ở đây, phản ứng đầu tiên của Ôn Thời là nghĩ mình nghe nhầm.
“Cái gì?”
Giang Trì Ấp chỉ tay về phía xa: “Anh mua một căn biệt viện ở đằng kia, giờ anh cũng đang sống tại đây.”
Ôn Thời ngạc nhiên: “Anh mua một căn viện ở đây á?” Nói rồi cô liền đứng bên cạnh anh, nhìn theo hướng tay anh chỉ.
“Muốn qua xem thử không?” Giang Trì Ấp thấy cô có vẻ tò mò, liền hỏi.
Ôn Thời lập tức gật đầu: “Tất nhiên là muốn!”
Thế là hai người lại lên xe của Giang Trì Ấp, đi đến nơi anh ở.
Khu vực này các căn viện nằm khá rải rác, xe chạy khoảng năm phút mới dừng lại.
Ôn Thời bước xuống xe, nhìn thấy một cánh cổng lớn mang phong cách cổ điển nhưng không phô trương. Nhìn qua có vẻ nhỏ hơn nhà họ Tống một chút. Theo sau Giang Trì Ấp bước vào, cô thấy kiến trúc bên trong vẫn là kiểu mái hiên chạm trổ và hành lang nối dài. Tiến sâu vào là cổng chính dẫn đến khu nhà chính, hai bên hành lang dài kết nối đến khu vườn phía sau.
So với sự cổ kính và khí thế của Tống trạch, căn viện này giống một khu vườn Tô Châu hơn, với đình đài, thủy tạ, bố cục tinh tế, mỗi bước đi là một cảnh đẹp.
Trời đã tối hẳn, đèn trong hành lang và khu vườn đều đã bật, ánh sáng phản chiếu qua làn sương mùa đông càng khiến khu vườn thêm phần huyền ảo.
Ôn Thời trầm trồ: “Đẹp quá! Anh mua lúc nào vậy?”
“Gần đây thôi.” Giang Trì Ấp không nói
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-de-biet-doc-tam-lam-sao-lai-phat-cuong-vi-toi/2737958/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.