Tâm trí Ôn Thời lúc này ngổn ngang bao suy nghĩ, Giang Trì Ấp không thể đọc được rõ ràng, chỉ biết rằng trong đầu cô hiện giờ đều là hình ảnh của anh.
Cho đến khi tâm trạng cô dần ổn định lại, anh mới đọc được ý nghĩ cuối cùng của cô: hai kết cục mà cô tưởng tượng về cuộc đời anh.
Giang Trì Ấp thực ra cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc mình sẽ sống một cuộc đời như thế nào, nhưng kết cục thứ nhất hiển nhiên là quá hoang đường.
Nếu anh thực sự có thể ở bên Bạch Lê và sống hạnh phúc, thì hoặc là anh bị điều khiển, hoặc là đã bị đoạt xá*.
*đoạt xá: đoạt xác hoàn hồn.
Anh lắc đầu trong thầm lặng.
Còn về kết cục thứ hai, ánh mắt Giang Trì Ấp tối đi trong thoáng chốc. Đó chẳng phải là kết cục cuối cùng của mọi con chó hoang hay sao?
Ở phía bên kia, trái tim Ôn Thời như bị một bàn tay lớn nhào nặn, vừa đau vừa xót. Không kìm được, cô chủ động đưa tay nắm lấy tay anh, đôi mắt hơi đỏ, nhìn anh nói:
“Anh như thế này là rất tốt rồi. Xung quanh có bạn bè, như Tiểu Ngọc, anh Kim Nguyên Thanh, còn có Tiểu Mạnh, anh trai em, mẹ em cũng rất thích anh. Giờ anh cũng đã có nhà rồi, mọi thứ sẽ ngày càng tốt hơn, đúng không?”
Cô nắm chặt tay Giang Trì Ấp: “Còn có em nữa, em sẽ là bạn tốt nhất của anh, đối tác hợp tác tốt nhất. Anh thích diễn với em mà, sau này chúng ta sẽ làm ra nhiều tác phẩm hay hơn nữa, đúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-de-biet-doc-tam-lam-sao-lai-phat-cuong-vi-toi/2737959/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.