Nghỉ ngơi thêm một ngày ở nhà, Ôn Thời lại vội vàng đến phim trường, trong khi Giang Trì Ấp vì công việc ở công ty phải lùi lại một ngày mới đi được.
Đây là lần đầu tiên sau một thời gian dài cô phải tự mình đi làm. Ngồi trên xe, nhìn chiếc ghế bên cạnh trống không, cô thực sự cảm thấy không quen.
Đến phim trường, cô lập tức lao vào cảnh quay căng thẳng, không còn tâm trí nghĩ ngợi lung tung.
Ban đầu cô nghĩ rằng ngày hôm sau Giang Trì Ấp sẽ đến, nhưng do gần cuối năm, công ty có quá nhiều việc cần anh tham gia, ngày về của anh bị trì hoãn hết lần này đến lần khác.
Thoáng chốc, một tuần đã trôi qua, anh vẫn chưa quay về, còn Ôn Thời thì đã rời đi trước.
Hồ Tiểu Ngọc và nhóm của cô sắp tổ chức buổi hòa nhạc, mà Ôn Thời với tư cách khách mời cần đến trước để tập dượt và chuẩn bị cho màn biểu diễn.
Tại thành phố Y, vừa xuống máy bay cùng Tiểu Mạnh, Ôn Thời đã cảm nhận được làn gió ấm áp lướt qua, khác hoàn toàn với cái lạnh cắt da cắt thịt ở miền Bắc. Nơi đây giống như mùa xuân vậy.
Chọn địa điểm tổ chức ở đây là vì hai lý do chính. Một, khí hậu ấm áp giúp cả ca sĩ lẫn khán giả không phải chịu rét khi biểu diễn ngoài trời. Hai, nơi này có cơ sở sản xuất dược liệu lớn nhất của tập đoàn Tống Thị, với mạng lưới quan hệ rộng rãi, việc tìm địa điểm tổ chức cũng rất thuận lợi.
Rời sân bay, người phụ trách Tống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-de-biet-doc-tam-lam-sao-lai-phat-cuong-vi-toi/2737993/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.