Trịnh Hoan bận sấp mặt cho buổi biểu diễn lưu động của mình, đã lâu không gặp được Thẩm Gia. Cuối cũng cũng có mấy ngày nghỉ, cậu xuống máy bay liền đi thẳng đến phim trường, ở trong ánh mắt trêu chọc của mọi người đem ảnh đế nhà mình vớt về nhà.
"Aiz, em trở về sao không chịu nói trước chứ." Thẩm ảnh đế dựa vào ghế dựa lười biếng vươn vai, theo động tác của anh mà lộ ra một đoạn da thịt tinh xảo.
Trịnh Hoan nhìn đến miệng khô lưỡi khô, bất động thanh sắc điều chỉnh dáng ngồi, đem anh ôm vào trong ngực.
"Anh không thèm gọi điện thoại cho em." Ủy ủy khuất khuất nói.
"Anh mấy ngày nay đều là đêm diễn, lúc kết thúc trời đã sáng, buổi biểu diễn em vất vả như vậy, anh muốn để em ngủ được nhiều hơn một chút nha."
"Em thấy anh chính là không nhớ em." Ôm càng chặt.
Thẩm Gia một bên chơi điện thoại, một bên có lệ nói: "Nhớ mà nhớ mà...Sao lại thích làm nũng như vậy a." Vỗ vỗ đùi của cậu, "Aiz, ở phía trước ngừng xe lại một lát đi."
Phía trước có một cửa hàng gà chiên, thịt gà thơm ngọt nhai rất ngon, nước sốt là bí chế của cửa hàng, ăn cực kỳ ngon, Trịnh Hoan rất thích.
Thẩm Gia tống cổ tài xế đi xuống mua về.
Trịnh Hoan trong lòng mừng thầm: Tuy rằng thái độ không tốt, nhưng trong lòng anh vẫn nghĩ đến ta. Nể tình gà chiên, ta liền tha thứ anh một chút vậy, buổi tối từ 7 lần đổi thành 6 lần là được.
***
Vừa vào cửa, Thẩm Gia dưỡng chó Akita phe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-de-cung-han-tieu-idol-abo/373440/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.