Tối hôm đó, Hứa Chức Hạ không đợi được anh mà đợi được quân y của phòng y tế Sở Cảnh sát.
Cũng vào đêm hôm đó, Kỷ Hoài Chu ôm hộp tro cốt của mẹ anh lên máy bay, tâm tĩnh như nước rời khỏi khu Cảng.
Lần rời đi này anh không hề nghĩ đến việc sẽ trở về.
Đến nửa đêm, chuyến bay hạ cánh an toàn tại thành phố Hàng Châu.
Chiếc xe riêng chạy đều đều trên đường cao tốc, đường lớn vắng tanh, máy radio đã tắt nên trong xe vô cùng tĩnh lặng.
Ở hàng ghế phía sau, bàn tay quấn băng gạc của Kỷ Hoài Chu đặt trên hộp tro cốt, anh nhắm mắt tựa lưng vào ghế lắng nghe tiếng gió vun vút lướt qua của những chiếc xe đang phóng nhanh bên ngoài cửa xe.
Chu Thanh Ngô ngồi ở ghế phụ lái đang nói những lời quan tâm của người lớn trong nhà dành cho con cháu.
Sao khi hỏi thăm xã giao đôi câu, Chu Thanh Ngô nhắc đến chuyện chính: “A Quyết, từ nay về sau hãy ở lại thành phố Hàng Châu đi, nhập hộ khẩu về nhà dì út luôn nhé.”
Kỷ Hoài Chu làm như không nghe thấy những lời hỏi han ân cần của Chu Thanh Ngô.
Mặc dù nói Chu Thanh Ngô là em gái ruột của mẹ anh, cũng là dì út có quan hệ huyết thống thực sự với anh, nhưng trên thực tế mối quan hệ dì cháu của họ cũng chẳng sâu sắc hơn người họ hàng xa Chu Tổ Sinh là bao.
Anh chỉ sinh ra ở Hàng Châu, sống ở đó vài năm khi còn nhỏ sau đó thì theo mẹ đến khu Cảng. Cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-nhin-dinh-menh-tra-noan-bat-tu/2952224/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.