Chương 8
Đúng 5h sáng, Vũ Đình đòi ông dắt mình qua nhà Lục Tử Sâm chơi, ông cô bảo mãi cô mới chịu đi vào lúc 6h, cô vác theo balo to trên vai, bên trong có một đống đồ chơi mà cô yêu thích.
Đến nơi, cô thấy hôm nay không khí rất kì lạ, mọi người chạy ra chạy vào, còn có cả bác sỹ nữa, cáng xe cứu thương chạy vào nhà, trên xe là Lục Tử Sâm.
Anh nhìn vô cùng yếu đuối, mẹ anh chạy theo xe khóc không ngừng, ba anh đang nói chuyện cùng bác sỹ, mọi người hối hả theo cáng cứu thương lên xe rời đi.
Cô chạy theo xe nhìn anh bị đưa lên xe, cô bật khóc tu tu, anh khẽ hở mắt ra nhìn cô, anh nở một nụ cười, đó là thứ cuối cùng cô nhìn thấy.
Nhà họ Lục rời đi chữa bệnh cho con trai, nghe nói cậu chủ nhỏ bị bệnh tim nên phải mổ gấp, từ đó đến tận lúc Vũ Đình trở lại thành phố đi học, cô không còn nghe tin gì về anh nữa.
Thời gian trôi qua cô cũng quên luôn đoạn ký ức hồi bé đó, khi tỉnh lại Vũ Đình ôm mặt khóc, sao đột nhiên cô lại nhớ ra nhỉ, từ trước đến nay cô chưa bao giờ nhớ đến cậu bé đó.
Nay nhớ lại tất cả, cô lại muốn gặp anh, cô chần chừ cầm điện thoại lên, suy nghĩ một lát Vũ Đình quyết định, tạm thời chưa gặp lại vội, cô xác nhận lại chút đã.
Nhìn đồng hồ là 10h sáng, cô quyết định ngồi dậy kiếm gì đó ăn, bước vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-that-dang-so-ma-that-that/1581502/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.