Edit by Mặc Hàm
Biểu tình Chu Lạp không được tự nhiên, cười khổ nói, “Không có việc gì… Không sao đâu…”
Rõ ràng không giống bộ dáng không có việc gì, Liên Tranh cũng bướng bỉnh, “Anh có chuyện giấu em.”
Mắt cún con tựa như điểm sơn, sống sờ sờ nhìn thấu tâm sự của Chu Lạp.
“Ùng ục” một tiếng, Chu Lạp nuốt nước miếng, nhắm mắt muốn trốn tránh.
“Anh!” Chó con vừa đụng đến việc của Chu Lạp, tính tình liền nóng nảy, “Anh, anh nói với em có được không?”
Hai tay truyền đến đau đớn, Liên Tranh bóp đau anh, Chu Lạp gian nan nở một nụ cười, “Chỉ có chút sợ chị anh nhìn ra một chút… Anh còn chưa nghĩ ra phải nói sao với chị ấy về mối quan hệ của chúng ta…”
“Phải không?” Liên Tranh dần dần buông anh ra, kỳ thật mình không muốn để Chu Lạp khó xử, không mở miệng được, có thể coi như bí mật của hai người, không ảnh hưởng chút nào đến việc mình thích anh.
“Anh có chuyện gì nhất định phải nói cho em biết…”
Hắn không muốn giống như lúc trước, nghi kỵ lung tung, có chuyện gì hai người nói ra, có thể tránh được phiền toái không cần thiết.
“Được.” Thấy bộ dáng bán tín bán nghi của Liên Tranh, Chu Lạp chuyển đề tài, “Đi phơi quần áo trong máy giặt đi.
”
Thấy Liên Tranh nghe lời đi ra ban công, lúc này Chu Lạp mới thở phào nhẹ nhõm, ngồi trên sô pha.
Chu Lạp chưa gặp cha mẹ được sáu bảy năm rồi, lúc trước vì trốn tránh anh, cha mẹ anh đoạn tuyệt quan hệ qua lại, im lặng chuyển nhà.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-toi/493516/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.