9
"Em vội kết hôn lắm sao?"
Khi người đàn ông phía sau hỏi câu này, tôi đã ngẩn người một lúc lâu, sau đó mới khó hiểu quay lại nhìn anh.
Kiều Dịch Thần đặt dầu xoa bóp về chỗ cũ, giọng điệu hờ hững: "Vừa nãy nghe người đàn ông kia nói, em vội kết hôn lắm?"
Tôi nhất thời không biết trả lời thế nào, dù sao thì người vội kết hôn là mẹ tôi, không phải tôi.
Nhưng dường như Kiều Dịch Thần không cần tôi trả lời, câu tiếp theo nhanh chóng vang lên, gần như dọa tôi ngây người.
"Vừa khéo, tôi thiếu một người vợ, nếu em vội, hay là chúng ta thử xem?"
Khi anh nói thử xem, đôi mắt nhẹ nhàng ngước lên nhìn tôi, vẫn là vẻ thản nhiên như mây trôi gió thoảng.
Giống như đang nói, chúng ta thử một món ăn, chứ không phải một cuộc hôn nhân!
Tôi kinh ngạc đến độ thốt ra thành lời: "Anh điên rồi sao?!"
Kiều Dịch Thần hơi nhíu mày, nhìn chằm chằm tôi.
Tôi ngỡ ngàng, cảm thấy vô cùng hoang đường: "Chúng ta mới gặp nhau lần đầu, anh đã muốn kết hôn với tôi?"
Kiều Dịch Thần nhếch môi, giọng điệu vẫn lạnh lùng: "Mới gặp nhau? Thì sao? Nếu tôi không nhầm thì cô cũng mới gặp người đàn ông vừa nãy lần đầu đúng không?
"Cùng là xem mắt, sao người đàn ông khác thì được, đến tôi thì cô lại kích động phản kháng như vậy, thế nào, chê tôi?"
Không biết có phải tôi nhìn nhầm không mà tôi lại thấy trong giọng của anh còn mang theo chút ấm ức khó nhận ra.
Tôi ngây người: "Anh..."
Anh không giống vậy.
Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-trang-nho-khong-chua/281797/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.