Ghi chú bên cạnh nét mực mờ:
“Chuyển từ phủ Ngụy, đích thân dâng lên.”
Tim ta như bị ai gõ mạnh.
Ph ủ Ng ụ y. Là phủ của Ngụy Tể — người ta vẫn tưởng là chủ mưu mọi chuyện. Nhưng theo những gì hoàng hậu nói trong di chiếu... có m ộ t ng ườ i khác, t ừ ng thay m ặ t Ng ụ y ph ủ mang thu ố c vào cung. Người đó là: Ng ụ y Uy ể n — th ứ n ữ c ủ a Ng ụ y T ể , t ừ ng là th ị n ữ thân c ậ n bên c ạ nh Chiêu nghi Tr ầ m th ị . Ta thầm đọc lại từng đoạn trong trí nhớ: “Nếu một ngày ta không còn, hãy tìm lại cái tên Ngụy Uyển. Năm xưa, nàng không chỉ mang thuốc… mà còn mang một tờ tấu phiếu chưa từng được trình.” Ta ngồi lặng. Mồ hôi lạnh rịn ra sau lưng. M ộ t t ờ t ấ u phi ế u ch ư a đượ c trình — nghĩa là một chỉ dụ hoặc phản tố từng bị giấu. Và người giữ nó… là một thị nữ vốn không ai để ý, từng bị ghi là “mất tích” sau đêm Trầm Chiêu Nghi sảy thai. Ta lập tức dặn Hạ Du: “Tra toàn bộ người từng ra vào cung năm đó mang họ Ngụy. Tập trung vào những kẻ có quan hệ họ hàng xa với Ngụy phủ, nhất là nữ tử bị ghi ‘rời cung vì bệnh’ hoặc ‘biến mất không rõ lý do’.” “Và điều tra xem: trong các tiệm thuốc dân gian gần ngoại thành… có ai từng bán ngọc trân tiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-trang-treo-ngoai-cua-so/2777291/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.