Gian nhà nhỏ ở huyện Thanh Đàm lặng ngắt như tờ.
Ngoài cửa, nắng nghiêng vàng lên tán cây quế.
Bên trong, chỉ có một chén trà cũ, và lời của một người từng "chết" trong sổ bộ hậu cung.
Ngụy Uyển nhìn ta và Lộ Dẫn, ánh mắt không oán giận, không van cầu.
Chỉ có m ộ t m ỏ i m ệ t đ ã th ành quen. Nàng lên tiếng, giọng trầm, như kể về người khác: “Năm đó, ta theo tỷ tỷ vào cung. Trầm tỷ vẫn chưa được phong vị, chỉ là cung nữ của Diên Thọ điện.” “Ta theo hầu, mang tiếng là thứ nữ Ngụy gia, nhưng không ai coi trọng. Ngụy Tể chỉ cho ta một thân phận thấp, vì không muốn người khác biết... ta từng biết rõ những thứ không nên biết.” Ta nhíu mày: “Là gì?” Nàng đáp chậm: “Tay Ngụy Tể... đã từng hạ độc một phi tần để đổi vị trí cho người của mình.” “Người đó… là mẫu thân của hoàng hậu hiện tại.” Ta sững người. Lộ Dẫn siết tay: “Ngươi có chứng cứ?” Ngụy Uyển lấy ra một bọc vải cũ, bên trong là m ộ t b ả n sao t ấ u phi ế u . Giấy ố vàng, nét chữ xiêu vẹo — nhưng không thể nhầm. Nội dung: T ố cáo Ng ụ y T ể t ừ ng ng ấ m ng ầ m sai ng ườ i đổ i thu ố c c ủ a m ộ t cung t ầ n h ọ L ụ c , khiến thai nhi không giữ được, sức khỏe yếu dần rồi mất sớm. Người dâng tấu: Lâm th ị — y quan n ộ i cung, s ư ph
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-trang-treo-ngoai-cua-so/2777292/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.