Đến khi anh nói đến khai triển Taylor, tôi đưa tay theo yết hầu của hình, vẻ mặt ngây thơ vô tội.
“Chu Cận Lâu, chỗ này của anh… đang động kìa.”
“Nếu em nói… em rất muốn hôn một cái, anh có giận không?”
Tôi nghiêng đầu, mái tóc đen xõa xuống bên hông, cười với ống kính.
Góc quay này là tôi đã chọn thử rất kỹ vào sáng nay đẹp nhất, quyến rũ nhất.
“Cạch—”
Âm thanh cây bút bị đánh rơi vang lên.
Đôi tai của thiếu niên kia lập tức đỏ ửng.
Màn hình phía sau anh là ánh trăng lúc 3 giờ sáng ở London.
Tôi nhìn vào camera, bỗng nhẹ nhàng hỏi:
“Anh ơi, anh có biết bình Klein không?”
Yết hầu anh chuyển động trong bóng tối.
“Là hình chiếu của một không gian bốn chiều trong không gian ba chiều.”
Tôi co đầu gối lại, để váy ngủ trượt dần xuống theo đùi, đầu ngón tay lướt nhẹ qua hõm xương quai xanh, mắt lấp lánh nhìn vào ống kính.
“Không đúng. Bình Klein là vật chứa… mãi mãi không bao giờ đầy.”
“Chu Cận Lâu nó cũng giống như mỗi lần em nói ‘em nhớ anh’… thực ra đối với em như vậy là chưa bao giờ đủ.”
Từng chữ, từng câu, tôi nói rất rõ ràng vừa bạo gan, vừa nghiêm túc.
“Chu Cận Lâu… em rất muốn DNA của mình xoắn đôi với anh.”
Pặc.
Màn hình video đột nhiên tối đen, chỉ còn lại tiếng thở gấp khàn khàn của anh.
Phía bên kia đã tắt camera, có lẽ anh sợ tôi nhìn thấy bộ dạng mất kiểm soát vì dục vọng của anh lúc này.
Nhưng chỉ vài giây sau, tài khoản phụ của một người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/anh-trang-vi-em-ma-den/2767850/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.