Hạ An An cầm bức tranh đến gặp Lý Lập Binh, khiến anh ấy khá bất ngờ. Hóa ra, cô bé mang theo bức tranh này để hỏi về cửa hàng tạp hóa trong tranh.
Lý Lập Binh quan sát kỹ bức tranh, cố gắng lục tung ký ức nhưng không may, cửa hàng tạp hóa trong tranh quá đỗi bình thường, dù đã từng gặp qua cũng không có ấn tượng gì, và cũng không thể nhớ ra được.
“Cháu biết tên cửa hàng này không?” Lý Lập Binh rất muốn giúp đỡ nên hỏi thêm.
Hạ An An lắc đầu, tỏ ý rằng cô bé cũng không biết.
Lý Lập Binh lại nói: “Vậy đi, bên trong còn có mấy anh em đồng nghiệp nữa, chú mang bức tranh này vào trong hỏi giúp cháu nhé?”
Hạ An An đáp: “Được ạ.”
Lý Lập Binh cầm bức tranh đến chỗ chốt bảo vệ, lúc này đang trong giờ đổi ca, ngoài anh ấy còn có ba anh em đồng nghiệp khác. Anh ấy hỏi lớn: “Mọi người có ai đã từng nhìn thấy cửa hàng tạp hóa này chưa?”
Các đồng nghiệp tò mò vây quanh.
“Ô, ai vẽ bức tranh này vậy?”
“Lạ nhỉ, còn có người mang tranh đến hỏi, lần đầu tiên tôi mới gặp.”
“Hahaha, bức tranh vẽ đẹp đấy, Lý Lập Binh vẽ à?”
Nhìn vào bức tranh, ai cũng biết là do trẻ con vẽ nên các đồng nghiệp cũng chỉ đùa vui.
Lý Lập Binh: “Mọi người không ai nhận ra à, chỗ này?”
“Không, những cửa hàng tạp hóa kiểu này đầy rẫy, ai mà nhớ nổi.”
“Đúng vậy, anh mau về đi, chúng ta còn phải họp.”
Lý Lập Binh rất tiếc nuối đành trả lại bức tranh cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/app-khach-san-meo-tho-nhi-te/2782997/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.