Địa chỉ trạm cứu hộ không khó tìm, vấn đề duy nhất là nơi ở của Anh Mạt cách trạm cứu hộ khá xa, nghe mèo Tam Thể nói là tận bốn cây số.
“Ôi… Lần trước đến đó là chủ tôi lái xe đưa tôi đi, không ngờ tự mình đi lại khó khăn như vậy.”
Mèo Tam Thể dẫn Anh Mạt đi hơn một tiếng đồng hồ, nó không chịu nổi nữa, đầu đau, lưng đau, chân đau, móng vuốt cũng mỏi nhừ.
Nó cảm giác bộ lông của mình sắp rối tung lên rồi.
“Tôi đã nói với cậu là rất khó rồi mà. Nhanh lên, ở đây không an toàn, chúng ta đã rời khỏi lãnh thổ quá xa rồi, bên này có những con mèo khác, chúng ta phải nhanh chóng đi qua. Chú ý xe cộ ven đường, tuyệt đối không được đột ngột lao ra đường, rất nguy hiểm.”
“Ừm…”
Anh Mạt mệt đến khô cả họng, nhưng mèo Tam Thể cứ giục, nó hoàn toàn không dám dừng lại. Vì để gặp thần tượng, nó cũng liều mình rồi.
Vất vả lắm mới đi được một buổi sáng, mèo Tam Thể dẫn Anh Mạt đến một cửa hàng tạp hóa nghỉ chân.
“Ở đây có thể nghỉ ngơi một chút, trước đây tôi bị một con mèo hung dữ đuổi cắn, hoảng loạn chạy đến cửa hàng tạp hóa này, những con mèo ở đây rất thân thiện. Cậu đợi chút, tôi vào trong một lát.”
Anh Mạt cả đoạn đường không dám dừng lại, hơi chậm một chút là mèo Tam Thể lại giục, lúc này nó mệt đến mức sắp đứt hơi, nằm vật ra cửa tiệm thở hổn hển, tim đập rất nhanh.
Lúc này, một con mèo màu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/app-khach-san-meo-tho-nhi-te/2784952/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.