Sở Hi Thanh đang đội nón rộng vành, ngồi khoanh chân dưới cơn mưa to ở
trong Nhiên Huyết Viện của võ quán Chính Dương.
Khu nhà nhỏ này có diện tích tầm ba mẫu vuông, lúc này đã tràn đầy chen chúc
đến hơn bảy trăm người, nhân số còn nhiều hơn cả lần ở Thần Binh Viện.
Trong viện có hai cái cột đá cực lớn đang đứng sừng sững, chu vi của mỗi cái
đều khoảng tầm năm trượng.
Sở Hi Thanh tò mò nhìn những bức trên được vẽ trên Huyết Nguyên Đồ Trụ.
Đó là những bức tranh có liên quan đến Bàn Cổ ở thời xa xưa.
Hắn là một vị tiên thiên cự thần cực kỳ mạnh mẽ, được sinh ra từ trong trứng
rồng, lại do Ứng Long chi tổ nuôi dưỡng.
Hắn trưởng thành từ trong hỗn độn, lại cung phủ bổ hỗn độn, chém ra thiên địa,
cũng đánh nát vô số yêu ma, chém giết vô số cự thần ở trong hỗn độn.
Cuối cùng, Bàn Cổ hết lực mà chết, hai mắt và tứ chi, thân thể và xương cốt của
hắn hóa thành Dương Thần – Thái Hạo, âm Thần – Nguyệt Hi, Hỏa Thần –
Diễm Dung, Băng Thần – Huyền Đế, Thạch Thần – Thạch âm, Thủy Thần –
Thiên Công, Mộc Thần – Linh Uy, Kim Thần – Bạch Trúc, Phong Thần – Đế
Sát. Tổng cộng mười hai vị viễn cổ cự thần.
Dòng máu của Bàn Cổ thì hóa thành ‘chín đứa con của rồng’, Tù Ngưu, Nhai
Tí, Trào Phong, Bồ Lao, Toan Nghê, Bá Hạ, Bệ Ngạn, Phụ Hý, Ly Vẫn.
Những thứ này đều là huyết mạch của Bàn Cổ, cũng là đầu nguồn của tất cả
huyết mạch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2210354/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.