Ngay sau đó, một đám người bắt đầu trèo lên tường, trèo lên nóc nhà.
Vấn đề là dây cung của nỏ Phi Hoàng đã mềm nhũn, mà đại đa số người trong
đám đạo tặc ở đây đều đã bắn ba mươi mũi tên, cánh tay đau đớn. Mũi tên và
ám khí của bọn họ đều không có sức lực mấy.
Những mũi tên và ám khí kia có vẻ dày đặc như mưa, thanh thế kinh người,
nhưng lại không có chút lực sát thương nào với Sở Hi Thanh. Trái lại còn có vài
người không đổi binh khí kịp, liền bị Sở Hi Thanh thoải mái gỡ đầu xuống.
Phí Lễ Thanh dùng toàn lực để đuổi theo sau Sở Hi Thanh, sắc mặt hắn từ từ
biến thành khó coi đến cực điểm.
Cái thằng nhãi ranh này lại coi phạm vi năm mươi trượng quanh đây là bãi săn
bãi, không ngừng biến hóa phương hướng, lúc thì hướng nam, đột nhiên lại
chạy sang đông, liên tục qua lại giữa các phòng ốc.
Toàn thân Sở Hi Thanh lại không biết mệt mỏi.
Hắn hoặc dùng khoái đao, hoặc là dùng đao ý.
Nơi hắn đi ngang qua, tất cả đều tan tác, tất cả trở ngại ở trước mặt hắn đều bị
nện thành bột mịn!
Càng là mười bước giết một người, thân hình chưa từng chậm lại chút nào.
Hơn 280 huynh đệ Bạch Vân Trại ở đây, tu vị nằm trong khoảng bát phẩm đến
cửu phẩm, bây giờ lại yếu đuối giống như cừu con chờ làm thịt ở dưới đao của
Sở Hi Thanh.
Chỉ cần Sở Hi Thanh gặp phải, tất cả đều là đầu thân hai đoạn trong chớp mắt.
Mấu chốt là người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2210415/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.