“Chỉ là. . . ta thấy hơi kỳ lạ!” Lúc này, Lục Loạn Ly lại mở miệng tiếp, giọng
nói của nàng còn ẩn chứa vẻ khó hiểu: “Một tháng trước, mặc dù Long Hành có
thể đánh Thiết Tiếu Sinh trọng thương, nhưng đó là do Thiết Kỳ Bang có ‘nội
quỷ’ (nội gian),đã trộm thiết giáp của Thiết Tiếu Sinh trước trận chiến. Chứ
thật ra thì thực lực của Long Hành vẫn kém Thiết Tiếu Sinh nửa bậc.”
“Long Hành biết rõ mình không phải đối thủ của Thiết Tiếu Sinh, vì sao còn
dám qua sông, chạy đến Cổ Thị tập này để gây sự với ngươi? Đây há không
phải là tự tìm đường chết sao? Ta dám đánh cược là, bây giờ người của Thiết
Kỳ Bang đang vây quanh ba tầng trong và ba tầng ngoài của Cổ Thị tập rồi.”
Sở Hi Thanh hơi cau mày lại.
Đây chính là một trong những nguyên nhân làm cho hắn lo lắng.
Nghe đồn rằng, Long đại công tử độc ác giả dối, trí kế đa đoan, há lại làm ra
loại chuyện ngu xuẩn như này?
Nhưng đúng lúc này, một âm thanh đột nhiên vang lên: “Kiến giải của cô nương
thật tốt.”
Sở Hi Thanh liếc mắt nhìn qua, liền nhìn thấy vị Tả nha nội kia cầm quạt giấy
đi qua.
Không biết hắn đã thay một bộ quần áo khác từ lúc nào, tóc tai cũng được thanh
lý, đã khôi phục dáng vẻ thong dong tiêu sái lúc trước.
“Ta cũng đang thấy kỳ lạ, vì sao con ‘băng xà’ này lại dám chạy đến Miếu thị
vào lúc này. Có thể là do tên này đang bị ép đến cuống lên rồi, Thiết Huyết Phù
Đồ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2210576/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.