“Ta về rồi đây!”
Sở Vân Vân có giọng nói lanh lảnh như oanh, da thịt trắng nõn đến không có
huyết sắc, nàng còn giơ tay lên che giống như là sợ ánh sáng, rồi chậm rãi đi
vào nhà dưới ánh mặt trời.
Thiếu nữ có tuổi tác xấp xỉ với Sở Hi Thanh, mặt trứng ngỗng tiêu chuẩn, mày
liễu, trông nàng khá suy yếu, nhưng mi mắt lại chứa một vệt anh khí bừng bừng,
một mái tóc đen được buộc đơn giản bằng sợi dây đỏ, mặc dù nàng chỉ mặc một
chiếc váy trắng mộc mạc đến cực điểm, nhưng vẫn không giấu được phong thái
xuất trần kia.
Sở Hi Thanh nhìn thiếu nữ trước mặt, ánh mắt từ từ trở nên hoảng hốt.
Chuyện hắn trải qua sau khi xuyên việt, hẳn là ly kỳ nhất trong số tất cả những
người xuyên việt.
Đến giờ nghĩ lại, hắn vẫn có cảm giác hoang đường như đang nằm mơ.
Ba tháng trước, Sở Hi Thanh thức tỉnh ở thế giới này, liền nằm trong một lăng
tẩm xa hoa, cùng hợp táng trong một lỗ với thiếu nữ này.
Hai người mượn chú pháp kỳ dị để khởi tử hoàn sinh, hoàn hồn dương thế, rồi
cùng nhau mai danh ẩn tích, tạm thời an thân ở thành Tú Thủy này.
Hai người, ai cũng không muốn thừa nhận trận Minh Hôn hoang đường bị
người thao túng kia, lại do chú pháp nên có liên hệ sinh tử với nhau, cho nên
tạm thời gọi nhau là huynh muội.
Toàn bộ quá trình, quả thực là còn thần kỳ hơn cả nằm mơ giữa ban ngày.
Sở Vân Vân đi vào thì kéo màn cửa, che khuất tất cả ánh nắng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2210752/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.