Tư nghị tòng quân trẻ tuổi rơi vào suy ngẫm: “Có lẽ là mượn sương mù dày đặc
và thuyền vận chuyển lương thực, dạo này bến tàu phía đông thành Tú Thủy
luôn bị sương mù bao phủ, ngày nào cũng có mười mấy chiếc thuyền lớn xuất
phát từ nơi này, vận chuyển lương thảo và mũi tên lên thượng du. Nếu như ta
đoán không sai, ba ngàn cường cung thủ này đã trốn ở trong thuyền lương thảo,
né tránh tai mắt của mật thám.”
“Về phần vì sao bọn họ có thể bắn cung trên thuyền, ta có nhìn thấy một câu nói
ở trong chiến báo, Thiết Kỳ Bang kết thuyền như thành! Bọn họ đã nối mấy
chục chiếc thuyền lớn với nhau, hơn nữa Tây Sơn là một vùng sông nước dày
đặc, lại gần sông Thần Tú, nên những thợ săn này không phải không có kỹ năng
bơi lội như đám người phía bắc.”
Huống hồ, chiến báo từ quận Tú Thủy đã về đến nơi này, đây quả thật là một
trận đại bại của Thủy sư doanh quận Giang Nam, làm sao có thể là hoang
đường?
Vương Thăng không còn gì để nói.
Thật ra hắn cũng có thể suy đoán ra vài phần chân tướng từ những chiến báo
này, chỉ là hắn không muốn tiếp nhận sự thật này mà thôi.
“Đổng Thiên Nhạc này thật sự là phế vật, cực kỳ vô năng.”
Vương Thăng xoa xoa thái dương, chỉ cảm thấy cực kỳ đau đầu: “Ta để hắn đi
quận Tầm Dương, là đi hỗ trợ quận nha Tầm Dương thanh trừ cướp sông. AI
bảo hắn tự tiện chủ trương, đi làm đao cho đám cướp sông Thập Thất Liên
Hoàn Ổ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2236056/chuong-744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.