Đây vốn là sách lược mà đám người Sở Như Lai đã chuẩn bị trước, dùng để ứng
phó khi Vô Tướng thần tông truy cứu trách nhiệm.
Thậm chí đại nội Trực điện giám còn lấy được cả công văn cầu viện của Chu
Tước đường.
Lúc này, Chu Tước hầu cũng ở trong Chính Hòa điện.
Hắn khoảng tầm ba mươi tuổi, ngũ quan tuấn tú, khí chất âm nhu.
Sau khi vị này nghe nói đến đây, hai mắt liền trợn trừng trừng, nhìn Sở Như Lai
với vẻ đầy căm tức: “Sở Như Lai, ngươi. . .”
Sau đó hắn lại nghĩ đến phần công văn kia, sắc mặt lập tức tái mét.
Khi đó, Sở Như Lai đã hiến kế cho hắn, dụ dỗ hắn làm như vậy.
Chu Tước hầu cũng biết, hành vi này của mình đã đắc tội với Vô Tướng thần
tông, nhưng không để ý lắm.
Lục phiến môn chưa bao giờ sợ các thần tông này, huống hồ là một Vô Tướng
thần tông không có Tố Phong Đao?
Nhưng mà ngày hôm nay, khi Lý Trường Sinh xông vào hoàng cung, dùng tư
thế san bằng tất cả đều đánh thẳng vào trong cung, thì cái công văn đó đã trở
thành đại họa của Chu Tước đường.
“Lại có việc này?”
Lý Trường Sinh thu hồi ánh mắt, hắn quét mắt nhìn Kiến Nguyên đế vẫn thản
nhiên kia một chút, sau đó lại nhìn về phía người cầm đầu Lục phiến môn bây
giờ, Bắc Thần Thần Hầu đương đại.
“Như vậy Lý mỗ xin hỏi Bắc Thần Thần Hầu, Lục phiến môn các ngươi muốn
bắt đệ tử Vô Tướng thần tông, vậy có bằng chứng cụ thể gì không? Có công văn
của triều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2329049/chuong-1209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.