“Ta có hai ý nghĩ, một là mời bệ hạ lấy tội bất kính để xử lý, hủy bỏ tu vị của
người này, lưu đày biên cương. Hai là đày người này đến biên quân ở Băng
Châu, do Vô Tướng thần tông ta đánh Trấn Hồn Đinh vào cơ thể để phụ trách
quản chế. Người này hoặc là khổ dịch ba mươi năm ở phương bắc, hoặc là
chém giết ba Cự linh hoặc yêu ma nhất phẩm, bằng không thì không thể trở về
phía nam Tuyệt Bích sơn mạch.”
Lý Trường Sinh vừa nói xong, mặt Kiến Nguyên đế liền co rúm.
Nội tâm của đám người trong đại điện thì lại buông lỏng ra.
Lý Trường Sinh đồng ý buông tha, chứng tỏ là hôm nay không cần cá chết lưới
rách, có thể thương lượng.
“Được!” Kiến Nguyên đế cũng không cò kè mặc cả, dứt khoát đồng ý: “Vậy
dựa theo ý của tông chủ đi, bắt đầu từ ngày mai, tước đoạt chức đại nội Trực
điện giám chưởng ấn của Tông Thiên Lưu, đi đày biên cương, đến dưới trướng
An Bắc đại tướng quân. Nế tình chút tình nghĩa quân thần khi xưa, trẫm ban
Siêu Quang kiếm của Thái Tông khí xưa cho Tông Thiên Lưu, hi vọng Tông đại
bạn có thể lập công ở phương bắc.”
Nội tâm Tông Thiên Lưu không khỏi run rẩy.
Siêu Quang kiếm là binh khí của Thái Tông, cấp độ đã tiếp cận với nửa bước
Siêu Phẩm.
Ngày thường, kiếm này được cung phụng ở thái miếu, chỉ khi nào triều đình gặp
kẻ địch mạnh mẽ, hoặc cần tiêu diệt đại ma đầu nào đó, thì Kiến Nguyên đế mới
ban kiếm này xuống.
Sắc mặt Tông Thiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2329050/chuong-1208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.