Ngày thứ ba mươi, Lục Loạn Ly thu hồi viên phù văn Đạo chủng vào trong mi
tâm của mình.
Nàng lập tức mở mắt ra, hiện ra nụ cười nhẹ nhõm.
Lục Loạn Ly nghĩ thầm, cuối cùng cũng coi như là không nuốt lời, vẫn có thể
hoàn thành hai môn pháp thuật bản mệnh này trong vòng ba mươi ngày.
Nàng lập tức nhìn về phía Sở Hi Thanh đang lười biếng ngủ ở trên lưng tiểu
Huyền Vũ.
Ý cười trong mắt Lục Loạn Ly lập tức đọng lại.
Một tháng qua, nàng ngày ngày khổ tu, thời gian ngủ tổng cộng không đến ba
mươi canh giờ.
Cái tên này thì tốt, mỗi ngày có mười hai canh giờ, lại ngủ tận mười canh giờ,
vô cùng thoải mái.
Nàng cười lạnh một tiếng, tay bắt ấn quyết.
“Pháp lệnh, phong.”
Một cái phù trận loại nhỏ lập tức xuất hiện ở trên dấu tây của nàng.
Đây chính là một trong hai pháp thuật bản mệnh nàng vừa hoàn thành, Nhất
Ngữ Thành Châm.
Thuật này phức tạp hơn Thiên Phạt Lôi Bạo nhiều, vì vậy, Lục Loạn Ly học
Thiên Phạt Lôi Bạo xong thì mới học Nhất Ngữ Thành Châm.
Sở Hi Thanh vốn đang ngủ say như chết, sau khi Lục Loạn Ly hoàn thành pháp
thuật thì lập tức tỉnh lại.
Hắn cảm thấy chân nguyên và kinh mạch của mình đều bị một luồng sức mạnh
kỳ dị niêm phong lại.
Sở Hi Thanh lập tức hiểu là xảy ra chuyện gì.
Hắn lập tức vận chuyển chân nguyên.
Sở Hi Thanh bây giờ, dù không kích hoạt Thần Chi Thương thì cũng có lực
lượng pháp pháp ở cường độ cao đẳng.
Thuật Nhất Ngữ Thành Châm này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2418486/chuong-1285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.