Yến Quy Lai lắc mình một cái, liền trở lại Dục Nhật thần chu, Sở Hi Thanh
cũng không dám chậm trễ, chạy về Phích Lịch Trụ Quang toa.
Lúc này, Yến Quy Lai điều khiển Dục Nhật thần chu chờ một lát, mãi đến khi
Phích Lịch Trụ Quang toa vượt qua bọn họ, thì mới tăng tốc đuổi theo.
Đây là muốn đoạn hậu cho bọn họ. . .
Sở Hi Thanh trở về Phích Lịch Trụ Quang toa, lập tức chắp tay về phía Kiếm
Tàng Phong.
“Bình Thiên Kiếm của Kiếm sư huynh quá tuyệt, sư đệ thật sự không ngờ, sư
huynh lại là Bình Thiên thánh truyền của tông ta! Đây thật sự là chân nhân bất
lộ tướng.”
Thật ra trong lòng Sở Hi Thanh cũng đoán được mấy phần, chỉ là không xác
định Kiếm Tàng Phong đi con đường nào.
Kiếm Tàng Phong đã thu hồi Quân Thiên thánh kiếm từ trước, hắn cười nói:
“Ta mà là chân nhân bất lộ tướng cái gì? Chỉ có Bình Thiên Kiếm này coi như
là miễn cưỡng không tệ mà thôi. Hành trình Vân Hải tiên cung này, sư đệ cũng
đừng hi vọng quá nhiều vào ta, võ đạo của vi huynh không giỏi sát phạt, tuy
rằng cũng tu luyện Tru Thiên Kiếm và Tiên Thiên Phá Thể Vô HÌnh Kiếm,
nhưng chỉ qua quýt bình thường.”
Trong lòng Sở Hi Thanh lại rất phấn chấn, cũng có thêm vài phần tự tin với
hành trình Vân Hải tiên cung này.
Tông môn sắp xếp rất chu đạo hợp lý.
Kiếm Tàng Phong cầm Quân Thiên thánh kiếm trong tay, hai người bọn họ liên
thủ lại, có lẽ ở bên ngoài Vân Hải tiên cung thì không tính là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2418508/chuong-1271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.