Tẩy Bích Thiên chỉ cảm thấy cổ họng khô khốc.
Song quyền tuy rằng nắm chặt, nhưng lại không dám vung quyền về phía Sở Hi
Thanh.
Trong lòng hắn biết là vì sao.
Thật ra thì lúc mới gặp mặt, Tẩy Bích Thiên cũng cảm thấy thiếu niên trước mắt
có rất nhiều chỗ tương tự với vị thiếu chủ đã chết kia.
Nhưng Tẩy Bích Thiên chưa bao giờ nghĩ đến phương diện này.
Đây chắc là một loại bí pháp quấy nhiễu, cản trở nhận thức của hắn.
Để người ta kinh ngạc là, bí pháp này còn có thể quấy nhiễu nhận thức của
Luận Võ lâu và Thiên Cơ các, bọn họ chỉ vẽ được năm sáu phần phong thái của
Sở Hi Thanh, khiến cho người ta hoàn toàn không thể liên tưởng đến thiếu niên
Sở Tranh của Sở gia ngày xưa.
Khi Sở Hi Thanh giải trừ môn bí pháp này, Tẩy Bích Thiên liền phát hiện dị
thường.
Vị Vô Cực Đao Quân trước mắt này, ngoại trừ khí chất càng ung dung hào
phóng ra, thì ngũ quan đều giống hệt với thiếu chủ của hắn!
Hai mắt La Dương đã trợn trừng như chuông đồng, ánh mắt hiện ra vẻ khó mà
tin nổi, hắn nhìn mặt Sở Hi Thanh, hai tay và thân thể lại run rẩy.
Là thiếu chủ?
Thiếu niên trước mắt này, lại là Sở Tranh?
Người cứu mạng hắn trên thuyền Bình Thiên, lại là thiếu chủ của hắn?
Vô Cực Đao Quân – Sở Hi Thanh đứng đầu Thanh Vân Tổng Bảng, vô địch
trong thế hệ trẻ tuổi, lại chính là thiếu chủ của La Dương hắn?
Cái này có thể sao? Không phải thiếu chủ đã chết rồi sao?
La Dương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-vo-khai-hoang/2419899/chuong-1510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.