Con người và quỷ thần yêu nhau sẽ như thế nào?
Âm dương cách biệt, người quỷ khác đường.
Điểm này, trong lòng Diêm Mặc rất rõ. Cô đã sống ở âm gian hàng trăm năm, những ví dụ như vậy, cô đã thấy rất nhiều, cũng đã nghe rất nhiều.
Nhưng chuyện tương lai, cô không muốn nghĩ đến. Sách cổ của loài người từng nói: Thuyền đến đầu cầu tự khắc thẳng. Lúc này, Quý Trạch cứ như vậy ở ngay trước mắt cô, nhìn cô chăm chú.
Ánh mắt anh rất dịu dàng, giống như ánh nắng ấm áp tháng ba, dễ dàng có thể làm tan băng giá tháng hai. Tay anh xoa xoa mái tóc xù của Diêm Mặc: “Anh đi xem thuốc sắc thế nào rồi.”
Diêm Mặc khoanh chân ngồi lại, trước mặt anh tùy ý nở nụ cười, tiện thể còn chọc chọc vào cánh tay anh.
“Bạn trai.” Cô rất thích cách gọi này.
Quý Trạch cong môi: “Ừm.” Thế là, Diêm Mặc lại gọi một tiếng. Cô gọi bao nhiêu lần bạn trai, Quý Trạch đều đáp lại bấy nhiêu lần.
Cuối cùng, cô ôm lấy eo Quý Trạch, tiến lại gần một chút, áp lên gò má hơi lạnh của anh. Ôm cổ anh, hôn nhẹ lên má anh một cái.
Trong lòng Quý Trạch ôm một người quyến rũ như vậy, trong lòng tự nhiên bị khơi dậy vài phần d*c vọng. Nói cho cùng, anh cũng là một người bình thường, một người đàn ông bình thường.
“Diêm Mặc.” Giọng anh khàn đi một chút.
Diêm Mặc nghiêng đầu, cười trong trẻo với anh, bàn tay không an phận x0a nắn cơ bắp cuồn cuộn trên cánh tay Quý Trạch.
“Đừng động đậy.”
“Sao vậy?” Khóe mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-si-diem-la-dai-ma-vuong/2687143/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.