Sở Ly cười cợt, không tỏ rõ ý kiến.
Mộ Dung Thuần cười nói:
- Thiếu chủ, ý này của ta thế nào
Sở Ly nói:
- Cái này còn phải hỏi Mộ Dung trưởng lão một chút, đối với chuyện Kiều Tam, ta có thể làm chủ hay không?
- Cái này sao...
Mộ Dung Thuần cười nói:
- Nếu như không có gì ngoài ý muốn, đương nhiên thiếu chủ có thể làm chủ rồi.
Sở Ly nói:
- Ta có thể làm chủ là tốt rồi, ta còn tưởng mình là con rối, chuyện gì cũng phải tùy ý để Mộ Dung trưởng lão bố trí chứ?
- Không dám nhận.
Mộ Dung Thuần lắc đầu nói.
Sở Ly nói:
- Kiều Tam là người của ta, có để cho hắn hưởng thụ niềm hạnh phúc gia đình hay không không cần Mộ Dung trưởng lão bận tâm, ta sẽ tự suy nghĩ!
- Ha ha, như vậy cũng tốt.
Mộ Dung Thuần cười nói:
- Chỉ là thiếu chủ không thể tự do tự tại như vậy được nữa, nên học tập xử lý sự vụ trong tông một chút đi.
Sở Ly lắc đầu:
- Sự vụ trong tông còn chưa tới phiên ta, phụ thân ta còn trẻ, lực lượng mạnh mẽ, sống thêm một trăm năm nữa cũng không thành vấn đề, ta hà tất phải phí tâm tư này chứ? Thứ ta nên làm là luyện võ công cho tốt, chờ luyện võ công đến cực hạn, lại bắt đầu phân tâm xử lý sự vụ trong tông cũng không muộn, Mộ Dung trưởng lão nghĩ như thế nào?
- Cái này sao...
Trong lòng Mộ Dung Thuần thầm kêu lợi hại, ngoài miệng cười ha hả nói:
- Sơn chủ vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-bao-tong-quan/980554/chuong-574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.