Nguyệt Hằng gục đầu vào trong lòng Vân Phong, cảm nhận được nhịp tim đang đập trong lồng ngực ấy . Nàng siết chặt người đàn ông ấy trong vòng tay của mình, cảm nhận sự chân thực không một chút mơ hồ giả tạo. Nguyệt Hằng ngẩng đầu nhìn lên , nhẹ nhàng đưa từng ngón tay của mình chạm vào khuôn mặt người đàn ông ấy, cảm nhận sự tiếp xúc da thịt một cách rõ ràng. Người đàn ông này rõ ràng là thật, là một người đàn ông thật sự chứ không phải là do mẹ nàng biến hóa ra. Nàng nũng nịu người đàn ông ấy, đôi môi nhỏ mấp máy.
- "Phu quân, mẫu thân của em đâu rồi?"
Vạn Vân Phong đưa tay vuốt nhẹ lên khuôn mặt còn đang ướt lệ của nàng, mỉm cười dịu dàng.
- "nhạc mẫu đi rồi, nhạc mẫu siêu thoát rồi. Nàng đừng vương vấn những chuyện quá khứ nữa. Sinh, lão , bệnh, tử là một quy luật tự nhiên của trời đất, bất cứ sinh mệnh nào cũng phải tuân theo . Nàng hãy quên đi nỗi đau quá khứ, và cùng ta hướng tới tương lai. "
Nguyệt Hằng ngước nhìn người đàn ông ấy , trái tim nàng đập nhanh hơn, cảm nhận hơi ấm tình người. Hướng tới tương lai ư? Những lời hứa hẹn của người đàn ông này với nàng cũng là mong muốn của nàng, là khát khao của người con gái bé nhỏ đã chịu quá nhiều cực khổ, đâu còn dám mong chờ điều gì đó cao xa hơn? Nguyệt Hằng lại gục đầu vào ngực của người đàn ông ấy, cảm nhận hơi ấm, mơ ước về một gia đình hạnh phúc trong tương lai.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-dao-su/2503278/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.