Phòng của Tiết phu nhân thoảng mùi thuốc, tỳ nữ gia nhân ra vào liên tục nhưng không còn sự hỗn loạn như trước.
“Chị không sao rồi, em mau về đi.” Tiết phu nhân dựa vào đầu giường, nhìn Đông Dương Hầu phu nhân trước mặt, “Em còn cả gia đình lớn phải lo.”
Đông Dương Hầu phu nhân nhận bát thuốc từ tay gia nhân, thử nhiệt trước: “Hầu gia ở nhà, quản lý đám trẻ, Hoàng mama với Dương di nương lo chuyện nhà cửa, cả gia đình thiếu chị một người cũng không đói mà cũng không loạn.”
Bà đưa muỗng thuốc tới trước mặt Tiết phu nhân.
“Nhưng em chỉ có một người chị.”
Tiết phu nhân mỉm cười, không nói gì thêm, uống thuốc bà đưa.
Trang Ly từ bên ngoài bước vào, tay bưng bát canh ngọt: “Dì ơi, uống chút ngọt cho hết vị đắng.”
Thấy nàng, Tiết phu nhân càng cười tươi, cảm kích: “A Ly, may mà có con cứu dì.”
Trang Ly mỉm cười: “Là công của Ngô đại phu và Chương đại phu, con chỉ hỗ trợ thôi.”
Đông Dương Hầu phu nhân nhìn nàng, ánh mắt phức tạp, muốn nói gì đó lại nuốt lại, đứng dậy nói: “Ngồi xuống đi.”
Không có chuyện trưởng bối nhường chỗ cho vãn bối, Trang Ly vội vàng từ chối.
Tiết phu nhân cười, vỗ vào chỗ bên cạnh mình: “Lại đây, ngồi cạnh dì.”
Trang Ly nghe lời ngồi xuống, đút cho Tiết phu nhân vài thìa canh ngọt.
“Dù các người nói có nguy hiểm thế nào, tôi cũng không biết gì cả.” Tiết phu nhân nói, “Trong mơ tôi vui lắm!
Tôi vui vẻ làm những gì mình muốn!”
Nghĩ đến việc vung dao chém mẹ chồng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-li-mong-hi-hanh/2697647/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.