Lâm An phủ, sau khi dứt những cơn mưa mùa thu, đất trời bắt đầu chuyển vào mùa đông.
Giữa núi rừng ở phía tây là phủ đệ rộng lớn hoa lệ của Tuần Diêm Ngự sử, Tô phủ chiếm chừng bốn năm trăm mẫu đất. Nơi này tách biệt khỏi thị thành, đình đài đan xen, sắc trời lại vô cùng tĩnh mịch, thanh tịnh, không bị huyên náo.
Nhưng vào hôm nay, cửa chính của Tô phủ lại mở rộng, đèn lồ ng giấy đỏ đầy đủ, nghênh tiếp sứ giả từ xa đến.
Cao Phúc dẫn một đội nhân mã khí thế tiến về phía nam, gió bụi mỏi mệt, mang theo lễ vật và Thánh chỉ tiến vào Lâm An. Vào lúc mệt mỏi rã rời thì lập tức nhìn thấy toàn bộ người trong Tô gia đã nghiêm cẩn đứng hai bên, dáng vẻ đã chuẩn bị xong, hắn không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Tiểu thái giám bên cạnh nhanh chóng nhận mệnh, "Tuần Diêm Ngự sử Tô Chính Khanh, tiếp chỉ —— "
Tiếng chiêng trống nổi lên vang dội, một bó hương trên bàn thờ bắt đầu được châm lửa. Mọi người trong Tô gia ba quỳ chín lạy, hoàn thành tất cả lễ nghi phức tạp, âm thanh chúc tụng của mọi người rất nhanh đã vang lên không dứt.
"Hà Y tiểu thư thật là có phúc!"
"Thật không ngờ, Tô gia chúng ta thế mà lại có thể sinh ra một vị hoàng hậu..."
"Biểu tiểu thư nhà chúng ta cũng có thêm mặt mũi, có thêm mặt mũi!"
"Trời đông rét lạnh, các vị đi đường xa cực khổ, cực khổ."
Tô Chính Khanh ở bên này nhận Thánh chỉ, tạ long ân, vô cùng cung kính chắp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-nguyet-quang-doi-tinh-roi/410459/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.