BÁCH YÊU PHỔ 3
Chương 56: Hiệp Quái 9
Hắn dừng lại trong con hẻm nhỏ tối tăm, gãi đầu, lẩm bẩm: "Hình như đi nhầm đường rồi?"
Đang muốn quay đầu lại thì hắn lại cứng đơ người, ánh mắt kỳ dị.
"Hoàng Phủ Cần, nhân sĩ Kim Châu, phụ mẫu mất sớm, giỏi vẽ tranh, vào chùa Cam Lâm ở Lạc Dương để vẽ bích họa, vì Ngũ Tự Đạo cùng nghề không thích, nên mướn người đến gϊếŧ, chết, hai mươi mốt tuổi."
Thanh âm lạ lùng của một nữ tử truyền từ trong không trung đến, như gần như xa, âm lượng không lớn, nhưng mỗi một chữ đều vô cùng rõ ràng.
Hắn nhìn trái ngó phải, sắc đêm như mực, ngõ hẹp vắng người, làm gì có người nào đang nói chuyện,
Là ai đang nói... hắn thầm nghĩ, rõ ràng nghe được tên của mình, vì sao những chữ đằng sau nghe thế nào cũng không hiểu, chỉ cảm thấy tai mình có chút khó chịu, tựa như một cái kim đâm vào trong lòng.
"Hoàng Phủ Cần, nhân sĩ Kim Châu, phụ mẫu mất sớm, giỏi vẽ tranh, vào chùa Cam Lâm ở Lạc Dương để vẽ bích họa, vì Ngũ Tự Đạo cùng nghề không thích, nên mướn người đến gϊếŧ, chết, hai mươi mốt tuổi."
Lại có giọng nói truyền đến, lần này là tiếng của nam nhân, ngữ điệu lạnh lùng như tuyết, càng nghe tâm càng lạnh.
"Hoàng Phủ Cần, nhân sĩ Kim Châu, phụ mẫu mất sớm, giỏi vẽ tranh, vào chùa Cam Lâm ở Lạc Dương để vẽ bích họa, vì Ngũ Tự Đạo cùng nghề không thích, nên mướn người đến gϊếŧ, chết, hai mươi mốt tuổi."
"Hoàng Phủ Cần, nhân sĩ Kim Châu, phụ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-yeu-pho-3/1820376/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.