3.
“Như Ý! Như Ý!”
Tiếng của Tiểu Vương vang vọng khắp nơi. Dáng người nó nhỏ nhắn, nhưng giọng nói lại cực kỳ to, ai mà ngờ được một con cá lại có thể ồn ào đến vậy.
Nó đang ngủ trưa say sưa thì giật mình tỉnh dậy, trước mắt là gương mặt cáu kỉnh của chó Hồ Tiểu Nhị, lại một lần nữa, nó ngủ trong ổ chó. Rõ ràng đã cho nó một cái giường, nhưng cứ ngủ được nửa chừng là lại chạy vào ổ chó.
“Như Ý! Ngưu tẩu mang táo khô đến cho chúng ta này! Mau ra giúp một tay đi!” Giọng Tiểu Vương lại vang to hơn nữa.
Nó dụi mắt, vội vã nhảy ra khỏi ổ chó, đang định chạy ra ngoài thì Hồ Tiểu Nhị nằm bên cạnh đã “gâu” một tiếng, lười biếng giơ chân chó chỉ vào nó.
À, suýt nữa thì quên mất. Nó xoay người, thành thục biến từ một “con hổ nhỏ ba chân” thành một bé gái năm tuổi, mặc áo hoa, tóc tết hai bên, khuôn mặt tròn trĩnh, đỏ ửng, tay chân đầy đủ, khỏe mạnh, đúng chuẩn một đứa trẻ loài người.
Vào ở trong đạo quán Tùy Ý đã năm năm, bản lĩnh đầu tiên mà Hồ Đại Lực dạy nó là biến thành hình người, che giấu yêu khí. Nó không ngu ngốc, ba năm học được, bốn năm đã thành thạo, giờ đã thuần thục đến mức có thể tùy ý qua lại giữa hình yêu và hình người. Tiểu Vương và Nam Cung phải mất đến mười năm mới luyện thành.
Nó vẫn nhớ lần đầu tiên mình biến hình thành công, bốn người hai yêu trong quán còn tổ chức một buổi tiệc mừng cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-yeu-pho-5-sa-la-song-thu/2921220/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.