Bạch Đường!
Bạch Đường!
Bạch Đường!
Tiếng gọi đầy lo lắng của mẹ Bạch Đường lại vang lên khắp các ngóc ngách trong Bạch gia bảo.
Những người nghe thấy đều đã quen rồi. Nếu là lúc khác, chỉ cần trong tay không có việc gì, hắn nhất định sẽ giúp nàng đi tìm đứa con trai thường xuyên mất tích kia.
Nhưng hôm nay thì không được, bởi hắn đang bị nhốt trong phòng chứa củi, đến cả nhón chân nhìn ra ngoài qua ô cửa sổ thủng cũng khó, chỉ có thể gắng gượng dựa người vào tường bằng tư thế xiêu vẹo. Từ mông đến sau đùi hắn đều đau đến mức không chịu nổi, lúc cha hắn quất roi, từng roi đều không để hắn kịp thở, cứ như đánh càng mạnh thì càng chứng tỏ ông dạy dỗ con trai mình có phương pháp, nhất là trước mặt chủ nhân nhà này.
Hắn l**m khóe môi khô nẻ, đầu lưỡi còn vương chút mùi gia vị, chắc là nước sốt còn sót lại từ cái đùi gà ban nãy vẫn chưa kịp lau sạch. Thơm quá, cả đời này hắn chưa từng được ăn thứ gì thơm như thế. Thật ra, nếu là do hắn trộm ăn món ngon như vậy thì có bị đánh cũng đáng, nhưng hắn không trộm ăn, cái đùi gà đó là tiểu Bạch thiếu gia mang đến cho hắn.
Tiểu thiếu gia năm ngoái mới quay về Bạch gia bảo. Nghe nói khi mới sinh ra, phu nhân Bạch gia chê nơi đây khô hanh, gió cát quanh năm, lo không nuôi nổi đứa con trời sinh yếu đuối, bèn đề nghị đến phương Nam sinh sống. Đợi đến khi đứa trẻ lớn lên, thân thể cứng cáp rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-yeu-pho-5-sa-la-song-thu/2921242/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.