Ngoại trừ bữa cơm tất niên và những buổi tiệc xã giao gia đình, suốt kỳ nghỉ đông, Lê Thâm Việt luôn ở bên Ngao Minh An. Hai người quấn quýt không rời, dù ban ngày chẳng có mấy hoạt động, họ vẫn không thấy chán.
Lần đầu tiên trải qua kỳ nghỉ đông ấm áp và dễ chịu đến thế, Ngao Minh An dần dựa dẫm vào Lê Thâm Việt. Những chiếc gai trên người y như biến mất, ánh mắt dần lấp lánh lên nét tươi tắn.
Hơn một tháng, Lê Thâm Việt học được cách làm vô số món ngọt và đồ ăn ngon, nuôi Ngao Minh An từ một người gầy gò, xanh xao thành một chàng trai khỏe mạnh, trắng trẻo.
Vẻ ngoài thanh tú, được chăm sóc kỹ lưỡng, khiến Ngao Minh An càng thêm thu hút khi trở lại trường. Và người khó chấp nhận điều này nhất, có lẽ là Ngao Yến Thư.
Không biết từ bao giờ, Ngao Yến Thư say mê vẻ tiều tụy và cô độc của Ngao Minh An. Hắn không ngừng xua đuổi những người đến gần y, mong đôi mắt tuyệt vọng và muốn kết liễu ấy sẽ nhìn về phía hắn, cầu xin hắn. Nhưng ánh mắt Ngao Minh An nhìn hắn, trước sau chỉ có sự trào phúng và lạnh lùng.
Giờ đây, khi thấy người mình khao khát lại cười, dựa dẫm cả thể xác lẫn tinh thần vào người khác, Ngao Yến Thư hoảng sợ nhận ra mọi thứ đã vượt tầm kiểm soát. Sự ghen ghét và hận thù điên cuồng nuốt chửng lý trí hắn.
Anh trai sao có thể ở bên người khác? Anh trai sao có thể cười với người khác như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-cung-ban-co-keo-khong/2690978/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.