"Mặc bộ này được không?"
Phó Thư Trạc ngồi trên ghế sofa, nhìn Bùi Dương thay hết bộ này đến bộ khác.
"Bộ này có vẻ nghiêm túc quá, giống đồ công sở quá."
Bùi Dương cứ lưỡng lự mãi: "Hay là đi mua bộ mới..."
Hôm trước chỉ lo mua đồ cho Bùi Tri Lương mà quên mua cho mình.
"Giờ này làm gì còn trung tâm thương mại nào mở cửa." Mới có tám giờ, Phó Thư Trạc bước đến mép giường, chọn ra hai bộ để phối từ đống quần áo Bùi Dương đã thử: "Mặc thế này được rồi, thoải mái một chút sẽ tốt hơn."
Mặc quá trang trọng ngược lại sẽ khiến người khác cảm thấy xa cách.
Bùi Dương hoàn toàn không nhận ra vì sao mình lại căng thẳng đến vậy, trong tiềm thức luôn có một giọng nói bảo cậu phải thận trọng.
Sau khi xếp hết đồ lên xe, Bùi Dương sờ khắp túi: "Còn quên gì không nhỉ—"
Phó Thư Trạc móc ra một tấm thẻ từ trong túi, số đuôi là 5679: "Quên cái này."
Bùi Dương sững người: "Đây là...?"
Phó Thư Trạc bình thản nói: "Là phong bì mừng tuổi mà em nói muốn đưa cho ba."
Tấm thẻ này được để trong ngăn kéo phòng đọc sách, đè bên dưới một tờ giấy viết thư. Phó Thư Trạc đã thấy nó sáng nay— Đúng là số tiền mà Bùi Dương đã ghi trong ghi chú là muốn để lại cho ba.
Phó Thư Trạc không rõ bên trong có bao nhiêu tiền, hắn cũng không có ý định kiểm tra. Nếu tiền bạc có thể bù đắp được phần thiếu hụt trong lòng Bùi Dương, hắn sẵn sàng dốc hết tất cả của cải.
Bùi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-doi-mac-benh-alzheimer-cua-han/323954/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.