"Cậu kiếm được nhiều tiền như vậy, chỉ để cho tôi đi sửa xe thôi sao? Cứ trực tiếp đổi xe khác cho. tôi là được rồi", Dương Lệ lại liếc mảt, vẻ mặt đầy xem thường nói.
"Được, đi, mua xe khác." Trần Triệu Dương vung tay, vô cùng ngang tàng đi lên xe.
"Thế còn được!", Dương Lệ gật đầu hài lòng, sau đó ngồi lên ghế lái.
"Mà thôi, tiền này cậu kiếm được cũng không dễ gì, đắc tội với nhà họ Ngụy, không phải là chuyện tốt lành gì”, sau khi khởi động xe xong, Dương Lệ lại nói.
"Hơn nữa, cậu giúp tôi nhiều như vậy, tôi còn chưa biết phải cảm ơn cậu như thế nào", Dương Lệ ngượng ngùng nói.
"Sao? Nghĩ thông suốt rồi à, muốn lấy thân báo. đáp tôi hả? Ây da, tiếc rằng tôi là người đã có gia đình rồi, chỉ có thể phụ tấm lòng của cô đối với tôi mà thôi", Trần Triệu Dương ra vẻ xót xa rầu rĩ, nói.
"Cút đi, ai thèm thích người như cậu chứ", Dương Lệ nghe thấy lời của Trần Triệu Dương, vẻ
ngượng ngùng tan biến, thay vào đó là sự tức giận.
"Ha ha ha...",
Trần Triệu Dương cười phá lên.
Trần Triệu Dương biết, dựa vào thực lực nhà họ Ngụy, chắc sẽ nhanh chóng tìm được nơi trọ của anh mà thôi, để không làm liên lụy đến nhà họ Dương, Trần Triệu Dương không ở nhà họ Dương mà tìm một khách sạn ở tạm.
Nhà họ Ngụy.
Hai người Ngụy Lương Bình và Ngụy Thân đã về đến nhà, và người nhà họ Ngụy lúc này cũng đã nhận được tin tức, đều tập hợp đông đủ tại đại sảnh nhà họ Ngụy.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-linh-chien-than-ban-sac-than-y/1682223/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.