Lần này, vị trí phát ra tiếng kêu khóc quỷ dị vô cùng rõ ràng, dường như không
bị bẻ cong đi, biểu cảm trong âm thanh cũng đặc biệt rõ ràng, mọi người đồng
loạt quay đầu nhìn về phía bờ bên kia của hồ nước nhìn như vô tận này.
Tiếng gào thét giống như đang sợ hãi, the thé chói tai như đang hoảng loạn, và
cũng có tiếng khóc u buồn như đắm chìm trong vô tận bi thương, còn có tiếng
khóc rống lên như thương tâm gần chết, đủ các loại cảm xúc tiêu cực dây dưa
với nhau tràn đến, khiến người nghe cảm thấy tâm tình đặc biệt nặng nề.
Theo như lời Tam Túc ô nói, đây là thời cơ để vượt qua hồ nước. Dữu Khánh vô
thức nhìn tới Tam Túc ô đang bị nắm bắt trong tay mình, kết quả phát hiện thấy
Tam Túc ô đang tuôn trào nước mắt, từng giọt từng giọt nước mắt thi nhau tràn
ra, trên khuôn mặt nhân tính hóa của nó không thể che giấu được sự bi thương,
cái quỷ gì vậy?
Mục Ngạo Thiết tự nhiên cũng đã phát hiện thấy.
Khi tại vách đá, Nam Trúc và Bách Lý Tâm cũng là người đã nghe được lời
Tam Túc ô nói về việc qua hồ, nhất là Nam Trúc, gã có phần khó kìm nén nổi,
lo lắng nếu không tận dụng thời cơ bị mất đi sẽ không có nữa, gã tạm thời
không quan tâm đến ánh mắt của những người khác, tách khỏi đám đông, dẫn
theo Bách Lý Tâm nhanh chóng tới gần Dữu Khánh.
Gã trực tiếp đưa tay túm lấy con Tam Túc ô từ trong tay Dữu Khánh, bộ dáng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-tien/1944772/chuong-899.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.