Y biết với tổn thương như vậy của Lương Bàn, bị rơi xuống vực sâu là không
có khả năng sống sót, huống chi còn có thể khỏi nhanh như vậy, tất nhiên phải
có vấn đề.
Cẩn thận? Thân Vô Không nghe tiếng nhắc nhở thì vội vàng nhìn quanh bốn
phía, nhưng không phát hiện có gì bất thường, ánh mắt y quay trở lại trên người
Lương Bàn với bộ dạng đáng thương, lẽ nào là nhắc nhở cẩn thận với người này
sao?
Y quay đầu lại nhìn Ngụy Ước, vẻ mặt nghi hoặc, muốn biết Ngụy Ước nhắc
mình cẩn thận với cái gì.
Ngụy Ước chỉ về phía Lương Bàn, “Tên này đã bị tà hóa rồi.”
Có sao? Thân Vô Không dùng pháp nhãn quan sát kỹ càng Lương Bàn, không
nhìn thấy có tà khí gì đó, cho dù tà hóa thì thế nào? Không phải y coi thường
Lương Bàn, nhưng chênh lệch thực lực giữa hai người rất rõ ràng, dù y có nhắm
mắt lại, Lương Bàn cũng không dao động được y chút nào.
Mà khi nhìn thấy Ngụy Ước, Lương Bàn rõ ràng lộ ra vẻ nơm nớp lo sợ.
Thân Vô Không nghi hoặc, hỏi: “Ngụy huynh, ngươi làm sao biết rõ Lương
công tử đã bị tà hóa?”
Y ít nhiều có phần ngạc nhiên, Lương Bàn không có ở trong đám những kẻ bị
bắt đi tà hóa.
Nghe câu hỏi này, Ngụy Ước có phần lúng túng, không biết nên trả lời như thế
nào, lỡ như về sau rời khỏi được nơi quỷ quái này, mà một khi việc mình mưu
hại con cháu Lương gia Ảo Vọng bị lộ ra, vậy thì phiền phức rất lớn, việc này
không có liên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-tien/1944850/chuong-958.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.