[14: Nam Nam, Ngu Tri Bạch đã trở về từ văn phòng giáo viên.]
Khi hệ thống thông báo một cách tận tâm, Thưởng Nam vẫn đang tìm kiếm thông tin về vụ tai nạn ở hầm Hồng Thạch trên trang web. Hiện tại cậu đã biết được nhiều chi tiết, bao gồm nghề nghiệp, tên, và tuổi của mẹ Thưởng Nam.
Đồng thời, Trương Hỗ cũng cung cấp không ít.
"Hồi tiểu học, tôi và Ngu Tri Bạch cùng Lỗ Dương đều học chung lớp. Khi đó Ngu Tri Bạch luôn bị bọn Lỗ Dương bắt nạt," Trương Hỗ mặt thoáng chút hoang mang, thật ra hắn cũng không rõ lắm, khi đó Ngu Tri Bạch là người đẹp trai nhất trong trường tiểu học, sao bọn Lỗ Dương lại có thể ra tay được.
“ Chuyện sau khi tốt nghiệp tiểu học thì tôi không biết gì thêm. Nhà tôi sau đó phải di dời nhưng chúng tôi chỉ nhận được vài triệu, ba tôi đã dùng tiền đó để đưa tôi vào đây. Không ngờ lại gặp lại Ngu Tri Bạch và bọn họ.”
Trương Hỗ buông lỏng, dáng vẻ “ đây chính là con mẹ nó duyên phận chân thật.”
“Tôi thật sự không nghĩ tới bọn Lỗ Dương vẫn còn bắt nạt Ngu Tri Bạch. Ngu Tri Bạch không nói gì với ai, nhưng thật ra ai cũng biết. Thỉnh thoảng trên mặt cậu ấy có vết thương, chúng tôi đều nhìn thấy. Khi giáo viên hỏi cậu ấy cũng chỉ nói không có gì. Tôi nghĩ khi cậu ấy vượt qua được thời gian này rồi lên đại học chắc sẽ tốt hơn. Lúc đó, cậu ấy có thể đi đến một thành phố khác.”
Các từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-trai-toi-khong-phai-la-nguoi-nhat-tiet-ngau/2915821/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.