Nếu không phải vì xuất hiện giá trị tình yêu, Thưởng Nam tuyệt đối sẽ không mạo muội rút ngắn khoảng cách với Hoài Thiểm như vậy - rõ ràng Hoài Thiểm rất tùy hứng, thất thường, huống chi trái tim hắn cũng không phải là trái tim của con người. Góc độ hắn nhìn nhận sự vật cũng khác với góc độ của con người.
Hoài Thiểm nhìn vị cha xứ trước mắt, cố gắng đào bới điều gì đó từ đôi mắt cha xứ, đào bới ra những thứ phù hợp với nhận thức của các tín đồ Thánh Chủ giáo.
Cha xứ trẻ bao nhiêu các thánh tử Weirya đều biết, thậm chí cả Bolachi đều biết vị cha xứ khu Nhất Weirya năm nay mới mười tám tuổi, dung nhan tú lệ, xinh đẹp khôn cùng. Họ chỉ biết cha xứ gần gũi Thánh Chủ nhất, nhưng không biết vị cha xứ thánh thiện trong mắt họ lúc này đang đầy vẻ yếu đuối cầu xin hắn che chở.
Hắn sẽ không làm chuyện đó, hắn sẽ không ban cho các thánh tử bất kỳ sự thương xót nào, tất cả đều là sự thử thách của thần.
"Cha xứ, nếu ngài thương xót cho bất kỳ ai chết đi, vậy ngài chắc chắn sẽ không sống được lâu." Huống chi còn là thương xót cho người khác, liên quan gì đến hắn.
Thưởng Nam câm lặng nhìn Hoài Thiểm thay đổi sắc mặt nhanh như lật sách, âm thầm nghiến răng, Hoài Thiểm không chơi theo lẽ thường, cậu diễn kịch uổng công rồi.
"Thù lao để sau đi, bây giờ tôi tạm thời không muốn gì cả.”
"Còn nữa, về yêu cầu vừa rồi của cha xứ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ban-trai-toi-khong-phai-la-nguoi-nhat-tiet-ngau/2915959/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.