"Tôi đi rồi a."
Tô Trạch Lạc có chút khô khốc mở miệng.
"Ân." Cung Linh nhàn nhạt ừ một tiếng.
"Tôi thật sự đi rồi."
Tô Trạch Lạc lại nói một câu, tăng thêm ngữ khí, dưới chân lại không động một bước.
"Ngoan, trên đường cẩn thận."
Cung Linh duỗi tay sửa sửa khăn quàng cổ cho cậu, người đến người đi nhà ga, vô pháp cúi đầu cho hắn một cái hôn.
"Anh chiếu cố hảo béo thỏ con, còn có...... Chính anh." Tô Trạch Lạc biệt biệt nữu nữu nói.
"Ân, trở về lại nói." Cung Linh ôn nhu.
"Đã biết."
Tô Trạch Lạc xoay người lên xe, thông qua cửa sổ nhìn Cung Linh. Vẫy vẫy tay, xe rất nhanh liền khởi động.
"Em sẽ nhanh chóng trở về." Tô Trạch Lạc nhỏ giọng nói.
Mùng một năm mới, cơm nước xong, Tô Trạch Lạc khóa lại cửa phòng, cấp người nào đó gọi điện thoại.
"Uy, anh làm gì a?"
"Xem TV."
Giọng Cung Linh thực nhẹ nhàng, nhưng nếu Tô Trạch Lạc thấy được vẻ mặt của hắn liền biết giờ phút này, tâm tình hắn không tốt. Cung Linh cau mày nhìn cửa phòng, ngoài cửa là cha mẹ cố ý tới bức hôn.
"Anh ăn cơm sao?"
Tô Trạch Lạc ngồi trên ghế cùng hắn hàn huyên.
"Ân, em thì sao? Về nhà ăn thứ tốt?"
Cung Linh thả lỏng tâm tình, trên mặt treo lên nhàn nhạt ý cười.
"Mẹ tôi nói năm nay phải ăn sủi cảo, còn phải ăn chay."
Ngữ khí Tô Trạch Lạc có chút ủy khuất. Khóe môi Cung Linh lại cong nhiều hơn.
Hai người hàn huyên trong chốc lát, tuy rằng không đề cập tới, nhưng Cung Linh biết tiểu hài tử là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bao-duong-xuan-vu-sa-lap/218125/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.