Đám người Lại Bình và Biện Tu bên cạnh, đã hoàn toàn tin tưởng vào lời “nói
khoác” Thành ca và Tam Nhãn Hổ rồi.
Phi Tiên Môn này, lại có thể khiến cho đường đường là Chí Tôn đi làm tiên thú
bảo vệ môn phái.
Sự phô trương này lớn đến mức quá lố rồi!
Thiên cung đúng là không thiếu Yêu Tộc cấp Chí Tôn đang đảm nhận chức vụ.
Nhưng đó là làm Tiên quan trên Thiên Cung, không phải làm tiên thú giữ cửa.
Có thể tưởng tượng được, bản thân Phi Tiên Môn hùng mạnh đến đâu!
Nhất thời, cho dù là Yên Dĩ hay là Lại Bình, trong lòng lại kính ngưỡng Vị Tổ
Sư sáng lập Phi Tiên Môn, như nước sông cuồn cuộn liên tục không dứt.
Mà bản thân Khương chưởng môn, lại nhảy lên “kinh ngạc”.
“Ngươi, ngươi là tiên thú bảo vệ môn phái Phi Tiên Môn thật sao?”
Vẻ mặt hắn tràn đầy vẻ khó có thể tin nhìn Tam Nhãn Hổ.
Bên trong ánh mắt kia, có sự dao động mạnh mẽ.
“Thất kính thất kính, không ngờ ngươi lại có thân phận cao quý như vậy!”
Khóe miệng Tam Nhãn Hổ co giật.
Cái quái gì vậy, làm Linh Thú bảo vệ môn phái Phi Tiên Môn các ngươi, luôn là
sự sỉ nhục suốt đời của lão tử được không?
Ngươi nói như thế, hình như giống với chuyện gì quang vinh lắm.
“Đúng vậy Đúng vậy, cho nên có thể cho ta một chút thể diện được không?”
“Đương nhiên có thể!”
Khương Thành thoải mái vỗ vỗ ngực.
“Ngươi đã là tiên thú bảo vệ môn phái Phi Tiên Môn, ta nhất định phải giữ thể
diện cho ngươi.”
Hắn thậm chí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-dau-ban-thuong-100-trieu-mang/1627509/chuong-1100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.