Ngoại trừ đám Mông Thuần, Xích Linh ở quân đoàn số tám kia biết vì sao họ
lại sợ Khương Ẩn Hoàng đến vậy ra thì những người khác vốn không biết
những việc Khương Thành đã trải qua ở Thiên Cung.
Theo như bọn họ thấy, bên kia nhìn thấy Khương chưởng môn nên gia trì buff
phục thù, sĩ khí phải tăng lên gấp bội mới phải.
Sao có thể lui rồi?
Nhưng bên kia quả thực đã lui.
Thế này cũng vô lí quá.
“Không hổ là Khương chưởng môn, chỉ cần xuất hiện là đã dọa bên kia chạy
trối chết.”
Mông Thuần và Xích Linh đã nóng lòng ra màn nịnh hót mới ra lò.
“Cái gì gọi là cảnh giới?”
“Binh không chiến mà đã phục chính là cảnh giới cao nhất.”
“Người ta phải khổ chiến vô cùng, Khương chưởng môn lại như gió thoảng mây
bay, lá không đụng người, so sánh vậy thảm không biết bao.”
Sự tâng bốc của hai người khiến tâm tình có phần tiếc nuối của Khương Thành
trở nên tốt hơn hẳn.
Hắn cười vỗ vai Mông Thuần, Xích Linh.
“Ha ha ha, khiêm tốn khiêm tốn, phải khiêm tốn nào.”
Spotlight bị người mới đến cướp mất, đám đệ tử của Phi Tiên môn sao có thể
lạc hậu lại được?
Khương chưởng môn mỗi lần nói” khiếm tốn khiêm nhường” là phải thêm sức
nặng vào.
“Khương chưởng môn lần này triển lộ một tuyệt chiêu mới, các ngươi có phát
hiện ra chưa?”
Đan Thái làm ra vẻ cao thâm sờ cằm.
“Cái gì mà tuyệt chiêu mới?”
Đến cả Khương Thành cũng có phần tò mò.
Lẽ nào thiên hồn của ca ngươi có thể nhìn ra à?
Nhưng mà ta còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-dau-ban-thuong-100-trieu-mang/1628535/chuong-1684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.