Không chỉ có Vô Lãng, Khương Thành trong nơi tối cũng không hiểu.
Nghe ý của Tiên Mẫu, chính là nàng thực sự được Vô Lăng mang lên.
Chỉ là thay thế hắn ở bước cuối cùng, hái mất quả đào.
Nhưng chuyện kiểu này sao mà có thể làm được chứ?
“Còn chưa hiểu sao?”
Chiếc ghế đá rất cao, đủ để Tiên Mẫu nhìn xuống Vô Lăng ở phía dưới.
“Ngươi vẫn chưa thoát khỏi sự kiểm soát của Thiên Đạo.”
“Mà mục tiêu bị Thiên Đạo khống chế cũng không thể thoát khỏi ta.”
“Không thể nào!”
Vô Lăng không tin chút nào vào lời nói của nàng.
“Ta căn bản không phải Nguyên Tiên giới thai nghén sinh ra, ngay từ đầu đã
không nằm trong phạm vi khống chế của Thiên Đạo!”
Tiên Mẫu chậm rãi nói: “Chí, Mang, Di mấy cái tên sản phẩm thất bại, ngay từ
đầu đã tạo ra để trở thành kẻ địch của Thiên Đạo, cho nên bọn họ thật sự là
thoát ra ngoài phạm vi của Thiên Đạo.”
“Nhưng ngươi không phải.”
“Cái đồ bản sao thất bại nhà ngươi,vẫn có thể bị Thiên Đạo tiếp nhận.”
“Vốn dĩ ngươi không nằm trong sự khống chế của Thiên Đạo, nhưng lần này
lúc ngươi có được quyền hạn của Thiên Phong thạch, đã phạm phải cái tật tham
lam, cuối cùng thuận lợi tiến vào trong hệ thống Thiên Đạo.”
Được nàng nhắc nhở như vậy, Vô Lăng lập tức phản ứng lại.
Năm đó, đám người Hữu Nhất và Tả Nhị là nhắm vào lực đạo ấn tạo lối vào
Thiên Phong thạch, trên thực tế thì bảo vật kỳ lạ này đã có mối liên hệ chặt chẽ
với Thiên Đạo.
Trong quá trình Vô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bat-dau-ban-thuong-100-trieu-mang/1630410/chuong-2604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.